Mình lấy chồng lần 2 rồi cả nhà ạ! Lần đầu là do bố mẹ chồng khó tính,chồng nhu nhược, vũ phu, kẹt sỉ. Ở chung với bố mẹ ck, lương m làm ra muốn mua gì cũng phải xin phép,nhà ck cổ hủ,m lấy ck năm 2013 lúc đấy nhà ck còn đun bếp củi,chưa có máy giặt m về m mua sắm mà bị  chửi hoang phí, bảo sống ở nhà này muốn mua gì phải xin phép bố mẹ ko lôi về vứt hết, trong khi đó tiền m và m cũng bàn bạc với ck cùng đi mua. Nhà ck m 4 người chung nhau 1 xe máy, m về có xe máy của mình mua từ trc nữa là 2 xe, xe mình xe tay ga. Bố mẹ ck và ck bảo đi đâu thì đi xe số ấy xe tay ga đi tốn xăng😊nói chung tiết kiệm quá mức. Nhưng đó là một phần thôi, họ sống ko tốt coi con họ là vàng còn mình là osin,sai gì hùa nhau nói, bố mẹ ck đã đành đằng này ck còn tệ hơn còn hay đánh nữa nên m dứt áo ra đi lúc đấy con m được 2 tuổi,ôm con về ngoại vì bố mẹ cũng bt gd ck cũ sống thế nào cũng ủng hộ em ly hôn . M làm nhà nước ngoài thời gian rảnh m thuê cửa hàng mở kinh doanh thêm,lương hằng tháng+kinh doanh cũng khá để m trang trải hằng ngày lo cho con trai và bố mẹ. Được 3 năm thì m quen ck bây giờ, lúc đấy ck m chưa có việc làm còn đi làm thuê cho đứa bạn cạnh cửa hàng m kinh doanh, tính tình hiền lành còn là trai tân, lúc tỏ tình với m, m cũng hơi e ngại rào cản ở quê 1 đời ck, đó là tiếng xấu ng ta hay bàn tán,cho dù lỗi của ai thì con gái vẫn mang tiếng nhất. Với lại cs chung với bố mẹ ck vẫn còn luôn ám ảnh ,lo cho con trai m sợ nó ko đc yêu thương bị ghét bỏ... Nhưng 1 tg thấy ck m bg chân thành với lại cùng quê (khác xã) từ khi bt ck thích m thì bố mẹ ck bây giờ rất năng hỏi han, cởi mở với m, còn vào nhà bố mẹ m nói chuyện sẽ ko chê gì mong 2 đứa vui vẻ hạnh phúc là dc, coi con m như cháu họ ko phân biệt gì, nói chung họ đánh tiếng chấp nhận , ko có bất cứ rào cản nào rất chi là ủng hộ. Dc 1 tg rồi m cũng nhận lời cưới, m thật sự  hạnh phúc cảm thấy may mắn khi có ck, bm ck yêu thương như vậy, nghĩ có lẽ đó là sự bù đắp. Vì m thuê cửa hàng để kinh doanh nên bọn m ở lại đấy ko phải ở chung với bm ck thi thoảng mới về nhà ck! Tất nhiên về lần nào là m đi chợ hết ko tiếc gì cả,ck m học giáo viên nhưng chưa xin dc việc, m cũng tạo điều kiện tốt nhất cho ck vào biên chế nhà nước cho đỡ vất vả. Mẹ ck thi thoảng đòi tiền m cũng cho, được đà bà lúc thì đòi lúc thì mượn. Lúc m ko có thì bà bảo vay anh em bên nhà ngoại mấy hôm nữa bà trả. M tin tưởng ck và mẹ ck cũng chẳng hỏi lý do lấy tiền làm gì? Bà vay ngân hàng 500 triệu bảo đi ký cg bà cũng đi. M ko bt đi ký vậy có ảnh hưởng gì ko? Vì cg chưa vay ngân hàng bg. M và ck luân chuyển công tác ra thành phố, m tính lúc cưới bố mẹ m có cho 2 cây vàng bán đi, rồi đòi bố mẹ ck số tiền mượn m nữa để mua căn nhà nhỏ ngoài tp vậy mà vàng bố mẹ m cho ko cánh mà bay hỏi ra mới biết mẹ ck m mang đi bán rồi! Ck m cũng bt mà ko nói với m, thấy thất vọng tràn trề. Trong vòng hơn 1 năm về nhà ck thôi mà nghĩ lại chỉ có tiền và tiền. m có bằng nào bố mẹ ck moi sạch. Bố ck m là hiệu phó của 1 trg cấp 1, mẹ ck cũng buôn bán cửa hàng tạp hóa nhỏ. Cũng là ng kiếm ra tiền vậy mà... Buồn ạ! Có phải m đã sai rồi không?