Chào các mẹ, mình đang rất tuyệt vọng với cuộc sống này, không lối thoát. Mình và chồng yêu nhau được 6 năm thì cưới, khi cưới xong 2 vợ chồng quyết định về quê ơ cùng với bố mẹ chồng, quyết định không sống ở Hn vì cs ở đó rất bon chen và do công việc của 2 đứa lúc đó cũng không ổn định lên không đủ đảm bảo cuộc sống ngoài đó được. Về nhà mình có bầu và sinh em bé luôn nên ở nhà cũng phải mất 2 năm, còn chồng mình thì xin đi làm nhưng công việc cũng rất lung tung lương tháng được có 3tr. Toàn bộ chi phí ăn, ở của vợ chồng và con đều do bố mẹ chồng nuôi cả. Khi con được 2 tuổi mình xin đi làm ở một cty tư nhân lương tháng được gần 3 tr, còn chồng mình đã thuyết phục bố mẹ cho vốn làm ăn do bố mẹ chỉ buôn bán nhỏ chỉ đủ trang trải những chi phí trong gia đình không có món tiền to nên đã quyết định cắm sổ đỏ nhà vay được 500tr cho chồng mình làm ăn. Anh có mở một của hàng làm đại lý cho một hãng điện thoại. Đến giờ của hàng cũng tồn tại được hơn 2 năm, kinh doanh càng ngày càng khó khăn một tháng phải chi đủ bn là khoản nào là lương nhân viên (có thuê một nhân viên bán hàng), tiền thuê cửa hàng và khoản nặng nhất là tiền lãi hàng tháng trả món vay ngân hàng đó, tính sơ sơ một tháng cũng phải chi 17tr cho những khoản đó. Công việc kinh doanh ngày càng khó khăn, chồng càng ngày càng thấy nản, bỏ bê cửa hàng không quan tâm gì nữa. Sau gần 2 năm buôn bán không hề có một đồng tiền lãi nào cả, của hàng rơi vào tình trạng lỗ nặng, vậy là phải vay thêm 200tr để trả nợ. Vậy tổng công nợ càng ngày càng tăng. MÌnh thấy cứ kéo dài tình trạng như vậy thì càng chết nên có bàn với chồng là bán của hàng đó đi và lấy số tiền đó hai vc đi hàn quốc làm ăn mấy năm để tra hết số nợ đó và may ra còn có tý vốn sau này. Nhưng nói cách nào chồng cũng không đồng ý và lại có những suy nghĩ rất tiêu cực và bảo thủ. Em thật sự rơi vào bế tắc.