Chào mọi người!


Sau bao nhiêu biến cố xảy ra, có lúc tưởng chừng như vc mình đã tan vỡ, dù mình có níu kéo a ấy cũng làm ngơ, làm mình đau lòng, cảm thấy tổn thương thề với lòng k thể quay lại với con ng đó. Nhưng mình như 1 ng điên yêu, mông muội, dù a ta nói gì, cư xử ntn thi chỉ cần 1 cái tin, 1 cuộc đt mình lại cuống cà kê trả lời k sót 1 tn, 1 cuộc đt. Chỉ cần a ta gọi là mình xuất hiên. Cứ thế như một trò chơi trốn tìm, a ta thoải mái cần mình thì điện, k thì thôi mình có đt, nt a ta cũng k liên lạc, bực hơn nữa a ta nói mình k ra gì. Cách đây 1 tuần a ta còn đưa đón mình còn tỏ ra rất yêu thương mình nhưng vừa cn rồi a ta đã lam quen và giờ đây rất thân thiết với 1 con bé sn 91. Họ nói họ coi nhau nhu a e, nhưng cái cách họ nt cho nhau thì mình không nghĩ thế. Con bé nó nói coi a như a trai nhưng nó lai nt răng a ta đang giấu nó đi và rồi nó k muốn là ng xen vào cs gđ của a, a ta bảo a ta giờ đã ly hôn, giờ là vđe giữa a chứ k fai gd. A ta nói đã hết tc với vợ, vợ a nó khắc nghiệt nên a chán... Mình đau đến nghẹt thở, mới tuần trc a ta còn nt a tưởng vc mình đã fai bỏ nhau bnhieu lan vay ma co xa nhau moi thay k the bo nhau dc... Ấy vậy mà cả tuần mình nt, đt a ta k ll, linh tính mách bảo mình tự tìm hiểu và biết đc hóa ra a ta đã có ng tsu va k can den minh. Mình nt nói với a ta răng tiếp tục hay kết thúc thì fai nói. A ta bảo giờ a ta coi mình là bạn? Ô hô thế đấy. Chồng mà cÒn tở mặt như thế huống gì? Mình đau đớn lắm nhưng vẫn cứ đau đáu về hắn, thấy thương, yêu, tiếc, hờn giận. Mình và a ta cưới nhau đc hơn 1 năm chưa đi đk kết hôn vì bận rộn, giờ cũng chẳng ra tòa, mình nói mình sẽ viết đơn cả 2 cùng ký mỗi ng giữ 1 để làm bằng chứng để k đau đáu về nhau nữa, a ta nói k cần, sống k hp, k hợp thì bỏ. Mình nên giúp a ấy thực hiện ý định bỏ mình. Ô hô mà cách đây 1th mình có đt, nt cho a ta nữa đâu, tự a ta tim đến mình dôi dần dần thấy k căng thẳng mình nghĩ m fu nữ vân còn muốn quay lại thi k nên căng quá. Thi thoảng nt, đt quan tâm hàn gắn, nhưng gọi đt thì chỉ mình a ta đt đón mình đi chơi vậy mà giờ lại bảo mình phải giúp a ta thực hiện ý nguyện. Thế mới điên loạn. Mình đau, sốc, yêu, ghét như 1 kẻ điên, lý trí bảo phải cố gắng phải ngẩng cao đầu sống làm sao để mọi ng đánh giá, để mình phải tử tế đang hoàng hơn a ta, nhưg trinh lòng k lam dc, mềm oặt đi, day dưt, đau đớn, vật vã. Mọi ng tiếp sư s cho mình đi. Mình kiệt sức rồi. Thất vọng.