Chào cả nhà, lần thứ 2 viết bài trên 4rum, e mong được mọi người giúp đỡ.


Mấy ngày nay e rất buồn, vì người yêu e tự dưng thay đổi cách sống 1 cách quá nhanh.


Bọn e quen nhau từ thời cấp 3, yêu nhau đến năm thứ 4 đại học vì trục chặc mà chia tay, 3 năm sau bọn e lại quay lại, tình cảm có thể k như trc nh cũng 1 chín 1 mười.


Cô ý làm giáo viên, dạy ở huyện cách nhà 10km, rất vất vả, vào Đảng từ năm cuối đại học, thế nên rất có năng khiếu làm cán bộ,làm đoàn.


Chỉ cách đây vài tháng, vài tuần thôi, chúng e còn rất mặn nồng, đã tính đến chuyện cưới xin, thế nhưng cách đây 1 tuần, cô ý đi công tác ,tập huấn, do đi kín lịch, đoàn lại toàn con trai, nên e cũng tỏ thái độ ghen tuông, thế là về rồi cãi nhau.


Từ sau lần đó, cô ý cứ tránh mặt, đi làm từ sáng sớm đến tối mịt mới về, e muốn gặp cũng bị từ chối, bảo mệt.


E nghĩ thông cảm vì cô ý đi làm về mệt, Nh liên tục diễn ra như vậy đến 1 tuần liền, nt đc vài tn rồi lại thôi, nc thì cộc lốc.


E đã cố để nc, xin lỗi làm lành các kiểu rồi những vẫn khá hơn j cả.


Hôm trc e x và nc thằng thắn với cô ấy 1 lần, tìm cách giải quyết thì cô ấy nói đang suy ngĩ vài vấn đề, Đầu tiên, có ấy thấy e và cô ấy có nhiều điểm k hợp nhau ( thực chất e thấy là hết sức bình thường vì vs tính hí cô ấy, khó để hợp với ai cả ). Thứ 2 là, cô ấy tham gia hoạt động đoàn, hay giao lưu, Từ hôm đi công tác về cô ấy nói muốn làm tốt cả chuyên môn lẫn chính trị, Lấy nhau ròi sợ em cấm đoán, ngăn cản cô ấy ( E nói thật có lẽ không ai muốn vợ mình suốt ngày đi tiếp khách, uống rượu, đi suốt ngày như vậy cả, nh e nói có thể thông cảm vì e k phải là người gia trưởng đến mức mà cấm đoán cô ấy vô lý, chỉ cần có chừng mực thì k ai nói j cả ).Thứ 3, cô ấy nói, từ giờ đến cuối năm, và liên tiếp trong nhiều năm nữa, cô ấy sẽ luôn luôn bận rộn,đi từ 5r sáng đến 7h tối mới về, thế nên không thể lo được cho gia đình, lo cho trách nhiệm của 1 người vợ, người mẹ, người con dâu, cô ấy sợ mẹ e là mẹ chồng k chấp nhận.( về điều này thì đúng là e bất lực, e chỉ biết nói là, mẹ e cũng là giáo viên, cũng có thể thông cảm được phần nào cho công việc của cô ấy, e vs cô ấy trình bày vs mẹ e, mong mẹ e thông cảm, mẹ e đã nghỉ hưu, có thể giúp cho tầm 1,2 năm, rồi khi sinh e bé, thuê người giúp việc, vừa bế cháu vừa làm việc nhà luôn,rồi 2,3 năm sau, e muốn xin cô ấy về trên thành phố, trường cũ của mẹ e, cách nhà có 1 km, có thể lựa được, thế nhưng cô ý k đồng ý )


Cô ấy nói là, e là con trai, nhà lại chỉ có 2 chị e, nhà cô ấy lại là 2 chị em gái, sau này e không thể lo được cho bố mẹ cô ấy, cô ấy nói muốn suy nghĩ thật kĩ, rồi hnay, cô ấy ra đk, nếu như ra ở riêng,cô ấy có thể chăm cho cả 2 bên gia đình, và cô ấy không phải lo chuyện mẹ chồng đánh giá, nên nếu ở riêng, thi nên tiếp tục ,còn không thì nên chia tay. Cô ấy nói cuộc sống của e cần hạnh phúc, nếu a k lo được cho hp của e thì cũng đừng phán xét e.


Giờ e đang rất buồn, buồn vi cô ý thay đổi cách nghĩ quá nhanh, nếu chỉ chuyện đơn giản ntn đã k vượt qua được, nói j đến cuộc sống hôn nhân. Cả nhà có thế cho e ý kiến, e có nên nói chia tay luôn, để cô ý đi tìm người khác,mang lại hạnh phúc cho cô ấy, hay là cố chờ, cố thuyết phục để cô ấy thay đổi cách nghĩ, e k thể ra ở riêng được, vì e phải có nghĩa vụ ở và chăm sóc với bố mẹ e,( bố mẹ e còn đang xây nhà để cho sắp tới e lấy vợ ) Mong mọi người cho e ý kiến :(. E vẫn còn yêu cô ấy, và cô ấy e nghĩ là cũng còn yêu e.