Trước khi cưới, em và xã có 6 năm yêu nhau, yêu có giận hờn có, 6 năm 2 lần chia tay rồi lại quay lại và cưới


6 năm, đã có lần người yêu mang xe của em đi cắm, bán ti vi của em lấy tiền tiêu, cắm điện thoại của em cũng để lấy tiền và vô vàn thứ dựa dẫm khác


Em biết thế mà vẫn lấy, dù băn khoăn lắm nhưng...gọi là gì nhỉ? Là cái duyên cũng là cái nợ...


Khi cưới, mình em kiếm tiền trang trải mua sắm hết các thứ cho đám cưới của mình, số tiền góp của chồng có chăng chỉ là vài triệu phụ họa, em phải mua sắm 2 nơi, tổng cũng gần 40M, em thấy mình thật là giỏi và thật là buồn, đôi khi em tự nhủ lòng, mình không có số lấy chồng, mình chỉ cưới chồng thôi...


May mắn em có gđ chồng tốt bụng yêu thương con dâu như con đẻ, rồi em có con, mọi chuyện bắt đầu từ đó...


Nhà có gv, chồng em đi làm về ko quan tâm đến việc j ngoài tắm rửa xong là ăn cơm và xem TV ko động tay chân vào việc gì khác, em có nhờ trông con để nấu cơm thì gắt lên là anh bận xem TV


chồng em cũng thuộc dạng hiền lành nhưng sĩ diện, ko có 1 xu nhưng luôn tinh vi khoe khoang, em ức lắm vì có lần cả 2vc đang ko có tiền nhưng ông anh họ (đã có nhà ở HN, chưa vợ con, là TP 1 cty) gọi điện hỏi vay tiền bọn em (đang phải ở nhà thuê, có con nhỏ và 1 gv). Lúc ý em đã bực vì ko hiểu ông anh nghĩ gì mà lại hỏi vay thế, nhưng chồng em trả lời rằng sao hay ko hỏi sớm, vợ em mới mang đi gửi tkiem rồi ko rút đc, trong khi em phải gồng mình lo từng bữa ăn để mỗi tháng đủ chi tiêu mà ko phải vay mượn


Em ốm, con ốm, chồng em ko hỏi han 1 câu, mặc kệ vợ có ăn hay ko, em đi công tác, con em sốt nôn trớ mà chồng em bỏ đi sang nhà bạn uống rượu khuya mới về


Nghỉ làm cty cũ, chồng em có 1 tuần say sưa liên hoan chia tay với đồng nghiệp cũ (cty mới làm vài tháng nhé), ngày cuối cùng làm việc liên hoan 1 bữa từ sáng tới tối khuya (khi về nhà trong túi còn 100 nghìn)


Trong khi lường của chồng em chỉ vỏn vẹn hơn 4tr, ngày hôm qua đi lấy lương ở cty cũ, em đã dặn đi dặn lại là đến lấy tiền rồi về, k phải bia bọt j nữa, anh chu đáo thế là đủ lắm rồi, vì trc đó bảo em là sẽ lại mời anh em bia bọt, em nói 3 lần, nhưng có lẽ số em nó thế, chồng em vẫn đi uống bia với bạn, đến 7h tối mới về, và chưa đưa lương cho em, ko hiểu còn đc mấy đồng nữa


Em đang ko biết phải làm gì đây, có nên li dị ko vì em thấy mình giờ như con ở không công, em ốm quá mà ko khỏi được vì suy nghĩ, con em còn nhỏ quá, em có nên vì con mà cố chịu đựng không? Em chưa đc một lời hỏi thăm của chồng...mẹ chồng em thì cứ nói là con cố gắng...em có nên cố gắng không? công việc của em vất vả, gia đình 1 tay em lo toan...mà cuối cùng ko được an ủi 1 cái gì..


Có nên không? Nên không? Làm gì đây????????????