Em đã thật sự mệt mỏi, đã tìm lối thoát cho mình, sao vẩn kho khăn và mệt mỏi quá. Em nên làm j đây
Chuyện của em dài lắm nên em cố gắng kể những chi tiết ngắn gọn, em mong nhận đc nhiều lời khuyên bổ ích của các Mẹ. Chứ thật em quá bế tắt và mệt mỏi rồi.
-Em bị chồng em đuổi ra khỏi nhà vì cái "tội" xin đi thăm Ba em bị ốm (Ba mẹ em li dị). Chồng em bảo là Ông có bao jo thăm Bà và con đâu mắc mớ j Bà phải đi thăm.......Em điên lên và nhất quyết đòi đi. hắn đuổi em đi luôn. Còn gọi điện về cho Mẹ em trả em về Mẹ em. 2 mẹ con ra đi ko có 1 xu trong ng
-Chiều tối Mẹ em gọi cho MC nc. Bà 1000 câu nói về em là 1001 câu hư hỏng blahh...Má em chịu nhịn và xin MC em dạy bảo em. MC em bảo con rể là khách thì ko ai có quyền nói j hết......
-Lúc em ra đi có gặp Ba, em khóc. Ba em rất thương em, gọi điện bảo chồng em là con ba, ba còn ko dám đánh, ai mà đánh con ba thì Ba giết ng đó (ko chính xác từng từ nhưng nd là vậy ). Cả cô em cũng gọi điện mắng chồng em. C em kể lại cho MC và MC em lên tiếng thách đó này nọ blahhhh...Do em có kể là anh có tát em 2 lần,
-BC em biết chuyện từ Miền Tây chạy lên khuyên giải. (MC-Bc em cũng li dị). Bảo chồng em phải lên nhà ngoại đón em về và xin lổi mẹ vợ. Nhưng chồng em nghe lời MC ko làm như vậy và còn nói Bc em là Bố cũng vậy thì đừng nói con. BC em tức lắm và bỏ về luôn. Có nói là từ Chồng em.
-Em nghe lời khuyên giải của Bc nên về nhà xin lổi MC. Mc em ng Bắc nên cách nghĩ làm em choáng và dường như em ko chịu đựng nổi. Tất cả mọi lổi là do em,em tự í bỏ nhà ra đi, chỉ có đi làm đĩ. r ra đi lấy hết tiền ở nhà...Bà nói bà là ng có quyền cao nhất, đến chồng e nên mọi việc em phải xin ý kiến bà...Nói mẹ em ko ra j, chứa chấp con gái, đáng lẽ mẹ em phải lên đây xin lỗi và dẩn em về.....Em căm, hận, nhục lắm nhưng phải ngồi nghe. Bà dắt em lên phòng bắt em phải xin lổi chồng em........
-Lúc đó chồng em ko thèm nc với em mà bỏ ra ngoài dù em gọi điện, nt bảo cần nc. Em thấy hụt hẩng quá nên quyết định ko về nhà chồng nữa và bảo chồng em làm giấy li hôn
-Gần 8 tháng em tự làm tự nuôi con, chồng ko gởi tiền hay j hết. 1-2 tháng con về nhà nội chơi thì chồng mua cho hộp sữa. Bà nội cũng ko bao jo gọi điện hỏi thăm cháu, cả chồng cũng vậy. Toàn con nhớ Ba, đòi Ba em gọi điện cho con nói chuyện. Sumj nhà em biết nói sơm, 1t đã nói r. Lúc em với con đi là sumj 18 thags. Hỏi con thương ai nhất, con bảo con thương Ba Trường. Làm Mẹ như em nghẹn ngào và đau xót lắm.
-NGày sinh nhật MC, lễ tết, em đều mua quà cáp về thăm hỏi.
-27 tết MC gọi điện bảo em và con về.Em bảo là chồng con đuổi con đi thì anh ấy phải ra đón mẹ con con về. Bà bảo thôi để tao ra chở mẹ con mày về. Nhưng cuối cùng chiều đó chồng em ra chở 2 mẹ con về.
-Cứ ngỡ là sẽ hạnh phúc sum vầy. Nhưng ko. Chồng vẩn lạnh nhạt, thờ ơ với cả 2 mẹ con em. Con chỉ đùa 1 chút r thôi. Tối ngủ ko đòi hoỉ, đụng chạm j. Em đau...
-Và dần v.c em cũng vui vẻ bt trở lại. Chồng em có kể trong thời gian ko có em có rất nhiều con gái theo A. Vì thấy A có vẻ có tiền. Nhưng tính chồng em keo kiệt. Em nào mà lợi dụng tiền bạc là A bye bye ngay. Chính miệng chồng em nói thế. Em bảo, sao cũng đc, chỉ cần cho sumj mái nhà đủ cha mẹ, còn ông chơi vậy có rau sạch mà dùng thì ok. Vì lúc đó em có cảm giác mình ko thể làm j hơn đc nữa. Chồng em jo chỉ thích đua đòi theo đám bạn chưa vợ, đi tán tỉnh gái gú là thú vui.
-Chồng em bảo chỉ nuôi con sẽ lo đóng tiền học cho con. Tiền em, em làm em tiêu. Ko dính dáng j tới nhau. Em đi tìm việc và đi làm. Chồng em quản lí chi tiêu trong nhà, từ tiền chợ, tiền ga.....Tụi em có cửa hàng nhỏ. A quản lí toàn bộ. Em đi làm sáng đi tối về. Anh đi học sáng đi 10h đêm mới về. Bảo là học thêm AV, vt. Em thừa biết là gái gú
-Em đc cty cho đi du lịch QN nhân ngày mùng 8-3. Khi về A hầm hầm đòi viết đơn li dị vì quá chán em r. 3 năm cưới nhau, 1 năm em ở nhà quanh quẩn cơm nước chợ búa. Jo em đi làm nên A gây chuyện.
-Sáng Em kí đơn và xuống nói chuyện với Mc. Em xin Mẹ cho mẹ con em đi, vì em với anh li dị. MC ko cho, khóc lóc, bảo ko đi đâu hết.....Bà lấy đơn, nhẫn của em và đem dấu vào phòng bà.
-Em bảo A lấy đơn nới bà đi r gởi ra tòa. E đã sắp sếp đồ áo vào vali từ nữa tháng nay r. Đến hôm nay, lại mới cải nhau, em bảo lấy đơn đi r gởi, t sẽ đi ngay. Nói chuyện với Mẹ đi. Nhưng A ko dám.
-Em hận lắm, A cứ bảo em đi đi. Nhưng em đc cha mẹ gả cưới đàng hoàng, jo em ko ngu tự tiện ra đi nữa. Vì như thế họ sẽ rêu rao em bỏ chồng theo trai hay j đó đại loại. Em biết cả con bé hiện jo A quen. Nhưng em chẳng thèm nói tới. Có nói A cũng chối, bảo trong thời gian em đi chưa làm j có lổi với em. E tin A chưa làm j có lổi với E là vì a chưa ngủ với ai thôi. (E hơi ngơ về td, vc em ít qh. 1 tháng/ 1 lần thôi. A hay bị đau lưng. Lúc em đi A bị đau lưng đến nổi ko đi đc, đi thì gù như ông già. Trc khi cứơi có uống thuốc bắc vì bị thận yếu).
-Vc mà chỉ cần ng này lười dối tán tỉnh ng khác ngoài vợ thì đã có lỗi với vợ r. Đằng này chồng em đi theo hẳn bạn bè tán giá luôn. Em nói ra thì bảo là ng ta theo A này nọ. Đừng lôi ngta vô. blahhhhhh. A ko làm j có lỗi với E
--------->Ngày hôm nay bọn em cải nhau. Em điên lên bảo ông qua nc với Mẹ ngay đi r kí đơn đi nộp đi. T ôm con đi ngay. Chỉ cần nc với Mẹ, lấy đơn là t đi ngay. Sống như thế này em là ng thiệt thòi, khổ sở chứ ai. Em cứ cho A cả nữa tháng nay r. Vali quần áo em sếp sẵn. Bây jo em mệt mỏi quá, em phải làm j để A lấy đơn và giải thoát cho em. Ngày nào A cũng đi, cứ đúng 10h là về. Em ko thèm để ý j nữa. Nhưng phải coi cửa hàng cho hắn. Làm hằng đống cv nhà sạch sẽ trc khi đi làm. Về nhà con cái, dọn dẹp. Kéo dài như thế này đến bao jo??? Em ko hiểu hắn nghĩ sao??? Em muốn chọc điên lên nhưng lại sợ vì MC em bị bệnh tim. Có lẽ hắn nghe lời Mẹ. Em và Mc từ ngày nc Em li hôn với hắn thì có vẻ tc 2 mẹ con gần gũi nhau hơn. Em nghĩ hắn ko dám thưa chuyện và lấy đơn li hôn từ MC. Trưa nay lúc dọn cơm, Em bảo nhỏ là đó, sẵn nc với mẹ đi r t đi. Hắn cáu và bảo ko nói j cả............
Bây jo các mẹ khuyên em nên làm ntn ạ. Có nên vạch mặt chuyện chồng em ngoại tình để em dể dàng li hôn ko ạ??? Em phải làm j đây ạ. Sống với 1 ng chồng ntnày em đã ko còn cảm giác và tc j nữa.
Em đã là SM 8 tháng và jo đây em đã ko còn bở ngỡ hay sợ sệt j nữa. Mọi khó khăn em đã trãi qua hết r, chỉ thương sumj. Nó nhạy cảm và quấn Ba quá