Em muốn ly hôn quá.


Hai vợ chồng e đều kết hôn muộn, khi ấy em 29 chồng em 30.


Cưới nhau đc 4 tháng em có thai.


Đó cũng là niềm vui mừng của hai vc.


Sau khi sinh con ra,nay con đc 8 tháng,đây là thời kì mọc răng nên con rất hay ốm + thời tiết ẩn ương lúc nắng lúc mưa,lúc gió mùa làm con e hay bị sổ mũi rồi thì ho.


Con ốm là chồng trách móc vợ ko biết chăm con. Rồi mọi thứ ko giống như lúc vợ chồng son.


Cứ động con ốm là chồng em nói em ko biết chăm con,con bị đi ị do mọc răng lại đổ lỗi do vợ ăn uống bừa bãi khiến con ti rồi đi ị.


Con ho đổ tại vợ bế con ko mặc ấm cho con.


Con có bò rồi vị đứng,nghịch ngợm chẳng may va vào đâu khóc bảo vợ ko chu đáo trông con.


.... muôn vàn chuyện về con khiến 2vc cãi nhau.


Nói thật là em rất buồn.


Con ốm, con đau,con khóc em là ng vất vả , hơn nữa đang xót ruột về con lại bị chồng trách móc nên vc em hay cãi nhau rồi giận nhau cả ngày em không buồn nói.


Đã vất vả kiếm tiền rồi lại vất vả nhà cửa,chăm con...Chồng đi làm về chẳng làm gì,ngày nghỉ thì chỉ tính chuyện ôm ĐT chơi game hoặc cùng lắm thì bế con ơn vờ chút.


Có lúc cố tình đùa chồng câu thì chồng tưởng vợ nói thật lại cau cái mặt lên.


Mỗi lần như vậy em chỉ muốn li hôn thôi. Cảm giác hôn nhân ngày càng vô vị.


Em cảm thấy mệt mỏi vô cùng.