Em đang chán chồng, chán vì mấy chuyện linh tinh mà không biết làm thế nào.


Chuyện nhà em là như thế này, vợ chồng em mới cưới được một năm và sắp có baby. Hai vợ chồng được hai bên gia đình rất tạo điều kiện mua nhà cho và ở riêng. Từ khi lấy chồng em không phải lo nghĩ gì cả, tất cả mọi vấn đề như tài chính, chuyện mẹ chồng nàng dâu ... với em trộm vía đều ok.Em vốn được bố mẹ rất chiều chuộng từ bé đến lớn không phải làm gì cả nay lấy chồng cũng thế, bố mẹ chồng rất chiều, chồng cũng chiều, tất cả mọi công việc gia đinh như nội trợ giặt giũ, rửa bát chồng em đều làm hết cho em. Lúc nào bố mẹ chồng và chồng em cũng bảo em không cần đi làm chỉ cần nghỉ ngơi ở nhà chăm sóc gia đình con cái ( mặc dù em đang có một công việc rất tốt cho một cơ quan nước ngoài với mức lương vào loại cao so với mặt bằng chung). Về chồng em thì em cũng không có gì phàn nàn cả, đáp ứng tất cả mọi nhu cầu của vợ từ hợp lí hay không hợp lí và đặc biệt rất nhiệt tình với gia đình vợ. Nếu như thế thì chẳng có gì để chán phải không ạ. Nhưng vấn đề ở chỗ là chồng em làm cho một cơ quan nhà nước, mà các chị cũng biết là làm ở cơ quan nhà nước thì muốn thăng tiến hay cất nhắc thì phải được lòng sếp. Chính vì vậy mà chồng em rất hay phải đi theo các sếp ăn uống, nhậu nhẹt rồi lại chơi tá lả nữa. Em biết trong thâm tâm chồng em không muốn nhưng chồng em vẫn phải đi. Mỗi lần như thế, là chồng em lại về muộn thậm chí là rất muộn, em toàn phải ở nhà một mình. Mà ở nhà một mình thì em thấy rất chán và hay nghĩ lung tung, nhiều lúc em nghĩ biết đâu chồng em đi như thế rất dễ dàng trượt theo những tệ nạn xã hội của các sếp lắm tiền hiện nay. Ngoài ra, em rất ghét ai hút thuốc, chồng em biết nên từ hồi quen nhau chồng em từ người nghiện thuốc thành bỏ thuốc. Nhưng em biết không phải bỏ hẳn hoàn toàn mà là ở cơ quan vẫn hút hay đi tiếp khách cũng thế. Điều này cũng làm em chán.


Mới hôm qua thôi, chồng em bảo đi với sếp đến hơn 11h mới về, em chán em chẳng nói gì cả ( tính em từ bé không gây gổ, cãi nhau với ai, khi em không hài lòng hay chán điều gì em chỉ không nhìn thẳng vào mắt người đó và không nói chuyện với người đó thôi. Chính vì vậy mà nhiều lúc em muôn gây chuyện cãi nhau với chồng cũng không được). Đêm qua tự dưng em nghĩ em sẽ xách quần áo đi khỏi nhà mấy hôm cho chồng em biết cảm giác ở nhà một mình như thế nào. Em thấy chán lắm.


Sáng nay, đi làm, em cũng không nói chuyện với chồng em nhiều chỉ ậm ừ vài câu, em cũng không quan tâm đến ăn sáng của chồng em.


Em thấy chán, vừa nãy chồng em có gọi điện hỏi sáng nay em ăn gì rồi tối ăn gì để anh mua anh nấu mà em vẫn thấy chán.


Có chị nào chán chồng như em không và làm thế nào để hết cái cảm giác này thì bảo em với ạ.