Em nên tiếp tục hay dừng bước tại đây .em mệt mỏi lắm rồi cảm thấy bản thân mình lạc lõng chênh vênh giữa đời Khi viết những dòng tâm sự này đây em muốn mọi người giúp đỡ e để tìm ra cho mình 1 câu trả lời 1 lối đi thật đúng đắn để sau này quay đầu ngoảnh lại e ko bao giờ phải hối tiếc về những gì bản thân mình đã lựa chọn. Câu chuyện của e có hơi dài em mong mọi người có thể dành ra chút ít thời gian lắng nghe cảm nhận và cho e 1 lời khuyên chân thành em cám ơn mọi người trước E năm nay 27t con c e 36 .Vc e lấy nhau được 7 năm vc e có 2 đứa con 1be 6t 1 bé 3t .luc ấy anh là chủ 1 quán tóc thời trang còn e là 1 cô gái bán hàng quần áo thuê cho gì ruột gặp nhau tình cơ ko nghĩ gì đến việc đến với nhau khi đó e đã có bạn trai ít tuổi nên đôi khi e và bạn trai hay giận hờn vu vơ còn chông r lúc đó thì đang tán tỉnh e còn có vài ng nữa 1 lần cãi. Nhau với bạn trai Ck e bây giờ có dủ e đi ba uống nc ngày hôm đó buồn qua e đã uống say và chuyện gì đến rồi cũng đến đời con gái giữ gìn 18 năm của e đã mất . Tính e có hơi cố chấp e đã ngủ với ai dù ko yêu e cũng sẽ lấy em chia tay bạn trai dù 2 đứa rất yêu nhau chúng e y nhau từ hồi lớp 9 .gia đình e phản đối gay gắt ko cho e lấy c bây giờ vì a ấy ăn chơi gia đình mẹ 2 chồng bố 2 vợ .vk anh cả chết vì ét Chị 2 thì ơ với ng có gia đình có con nên ko cưới xin gì hết nói chung gia đình e cấm rất nhiều .sau đêm đó e có chửa a đã khuyên e bỏ đứa bé vì sợ gia đình biết và vì còn quá trẻ nên e đã bỏ đứa bé chuyện này luôn làm e áy máy lương tâm đến tận bây giờ chúng e ơ với nhau dc gần 1 năm thì cưới mặc cho gia đình ngăn cản vì đối với bản thân e gia đình hoàn. Cảnh của Ck ko quan trọng Ck e trước kia chơi vời như nào e ko quan tâm cái e quan tâm là khi về với nhau anh ấy đối xử với e ra sao .lúc mơi sống bơi nhau thì cũng bình Thg nhưng khi cưới nhau rồi chuyện cơm áo gạo tiền làm cho cs vợ chồng xa nhau hơn a ấy tính khí nóng bảy con e khi đó thì lại qua trẻ con vài lần bà đầu cãi nhau a ấy còn xin lỗi và nói nhau tôi với cô bình Thg nhưng càng về sau Ck e càng lộ rõ bản chất cua mình Ck e gia trưởng cục cằn vũ phu a ấy chửi mày tao đánh r e nhớ mãi lần đầu tiên a ấy đanh e đa vào bụng túm tóc đánh đập cả đầu e vào két sắt lúc đó mọi thư với e sụp đổ e ... ko biết phải diễn tả cảm xúc khi đó ra sao . Từ lần đó vc e nói với nhau dc vài câu là a Ấy lại này tao bị kia chửi v gần 1 năm sau e có chửa bé đầu tiên khi có chửa vc e vẫn cãi nhau hầu như tháng nào cũng cãi nhau e có bầu mà a ấy con đánh nghĩ đến đưa con e lại nhịn tự an ủi mình rằng mình cưd đói tốt với ng ta rồi dần Dần ng ta sẽ nhận ra và sửa đổi bao đêm nc mắt e lan dài trên má 1 mình cảm chịu ko dám thổ lộ cùng ai. Nhiều khi ng iu cũ hỏi thăm lúc nào cũng nói rằng a đợi e a luôn ơ bên e nhưng e vấn. Luôn khuyên ng cũ từ bỏ e đi và e sống luôn hạnh phúc thời gian đó vc e làm ăn xa nên ko ơ cùng mẹ chồng rồi khi con e dc tuổi rưỡi vc e chuyển về ơ cùng mẹ chồng và Chị chồng trước vc mà cãi nhau thì mẹ va Chị chồng Toàn bênh chồng e có lần chả có chuyện gì nói với nhau dc dăm ba câu a ấy cầm khúc mía dài lao vào đanh e trước mặt mẹ và Chị chông thì mọi ng mơi hiểu dc nhưng lần về Trc kia c e đối xử với e như nào lần đó e nhất quết bỏ về nhà ngoại 1 thắng và để con ơ nhà chông mặc cho mọi người khuyên căn vì từng đó thời gian chung sống với nhau e chịu đựng đã quá đủ vc nao mặc nói chuyện với v dc 2 3 câu là chửi mẹ mày mẹ tao với nói v là con đi nọ kia trong khi a là ng đàn ông đầu tiên e ngủ cùng về cưới xin đàng hoàng ,còn về mẹ chồng e thì lớn tuổi rất là khó tính và ghe gớm con trai sai lè lè vẫn bênh e nhớ mãi khi đi e nói với mẹ chồng và Chị chồng rằng chồng đánh đập vợ và chưởng như vậy lại con với tâm ko bao giờ để ta gì đến cv đằng ngoại ra sao toàn v lo hết có ai mà lấy chồn mấy năm mà gia đình có công việc toàn 1 mình về ai cũng hỏi chồng đâu e chỉ biết ngậm gùi nói dối chồng cháu bận lắm rồi gọi điện bảo dưa vợ đi đẻ thì bảo là của hàng đang đông khách e đi 1 mình đi đi khám thai thì đua v đi dc 1 lând chở lâu về trước từ lần đó ko đưa v đi lần nào nữa mẹ chông e làm câu xanh rờn ở đầu Ngõ có nhà đánh vợ còn ác hơn mà ng ta còn ko bỏ mới thẻ ăn thua gì có giỏi Bỏ dc thì bỏ nó đi bao lần nói bỏ đã bỏ dc chua mẹ chồng e nói vậy đó trong 1 tháng đó mẹ chồng có xuống nói chuyện đón. E chồng e cũng xuống xin lỗi e ko về nhưng rồ vì nghĩ đến con và có ng nói với e rằng vc đên với nhau là cái duyên giờ có con rồi nếu ng ta biết sai mà sửa. Dc thì là tốt cho ng ta 1 cơ hội cũng là cho bản thân một cơ hội cả 2 cùng sửa đổi về những cái sai của mình nếu lan này ko sửa dc nữa thì bỏ cũng ko hối hận gì e cũng nghĩ vậy nên bác e đua e về nhà chông thời gian đau thì chồng e có ăn năn.trong khoảng thời gian e sinh bé thứ 2 thì cũng bình Thg nhưng rồi Giang sơn dễ đổi bản tính khó rời lại chưng nào tật đấy Ck e vân vô tâm vc nói vơi nhau dc vài câu lại chửi v lại mày tao công việc nhà chồng e lo đâu vào đấy mẹ chồng khó tính mà còn ko nói câu gì ơ lâu biết tính e rồi nên cũng đỡ khắt khe hơn trước vậy mà nhà e có việc thì c coi như ko v ốm đau mặc ko để ý con cái đi học 2 năm trời mà thân làm bố ko biết trường lớp con ơn chỗ nào cha bao giờ đưa đón con đi học con ốm đâu cũng ko đưa đi viện bé lơn nhà e bị tự khỉ phát hiện từ lúc gần 2 tuổi chữa trị cho con đến tận bây giờ mà bố chưa 1 lần đưa con đi viện chưa 1 lần gặp bác sĩ hỏi han mẹ chồng ốm cũng e đưa đi viện lúc nào cũng lấy công việc ra làm lý do cho hành đọng của mình .có lần cãi nhau Ck e còn cầm cả túi cháo e mua cho ăn sáng đổ vào đầu e e ko hiểu dc tại sao bản thân mình có thể thay đổi vì ng ta nhiều như vậy mà ng ta ko thể vì mình mà thay đổi đôi chút 7 năm chung sống những ngày hạng phúc đối với e nó chi dc tính trên đầu ngón tay đôi khi khóc nhiều đến chai lì ko khóc nổi nữa e là 1 con người mạnh me 1 là 1 2 là 2 phải trái rõ ràng sống có trước sau tính cách có đôi khi ngang vướng 1 chút nhưng vẫn luôn nhấn nhường chồng e có sai ơ chỗ là ng phụ nữ nhưng về vun vén tiền bạc thì ko dc như mọi ng e luôn lo cho gia đình con cái đủ trong khả năng tiền lương của mình cs vc e bây giờ a áy luôn bảo làm mệt con cái ngủ quấy lên luôn ngủ riêng vì có 2 nhà gần nhau nên anh toàn sang nhà kia ngủ chỉ khi nào cần đến như cầu sinh lý mới ngủ cùng vợ cũng chả vào giờ nói chuyện làm ăn với vợ nói nang luôn cục cằn Thô lỗ những lúc bản thân e mệt mỏi muốn từ bỏ nhưng nghĩ đến 2 đưa con e lại ko nỡ rồi nghĩ đến bố mẹ luôn lo lắng cho minh lại ko đành mọi giúp e e lên như nào cho đúng