E đang buồn & bức xúc lắm đây, chuyện là thế này các mẹ ạh:


Hôm 14/01 vừa rồi là thôi nôi con của e, vợ chồng e có tổ chức cho cháu nó 1 cái đám linh đình. nhà thì chỉ có v/c e với v/c chú em chồng. trước đám thôi nôi 1 tuần thì chú e chồng vào phòng tụi e chơi với cháu, tiện thấy chú í xuống chơi nên e mới mời chú í là "thứ 7 này thôi nôi cháu đấy chú 3, chị mời v/c chú ở nhà chung vui cùng với cháu nhá", chú í vâng vâng, dạ dạ xong đi lên. thế mà chú í chả nói với vợ mình tiếng nào đến khi còn 2 ngày nữa e mới gọi điện cho e dâu hỏi rằng "thứ 7 thôi nôi cháu e bít chưa?" nó trả lời thẳng thừng là "ko bít, nhưng có nghe mọi người nói lại với e chẳng nghe c nói j hết" xong e mới nói "thế chồng e ko nói với e à?" e dâu nói rằng "ko". nghe vậy e mới nói "uh, chưa bít thì c nói cho bít luôn là thứ 7 này thôi nôi cháu, e ráng sắp xếp công việc ở nhà dự với a,c cho vui, còn nếu như bận công chuyện thì thôi cũng được". nghe e nói xong thì e dâu nói " e ko bít thôi nôi cháu nên e nhận lời đi dạy vào hôm đó rồi". Cuộc đối thoại là vậy đấy, nhưng thực chất mẹ chồng e đã gọi điện về nhắc nhở v/c tụi nó trước cả khi e mời tụi nó nữa là thôi nôi con của e rồi, thế nhưng e dâu vẫn làm lơ, đã ko thèm tham dự rồi vậy mà sau đó mấy hôm còn wa nhà chị họ (bên chồng) nói e là "chị coi bả (tức e) có giống khùng ko, ở chung 1 nhà mà bả ko thèm gặp mặt mời 1 tiếng đằng này lại mời wa điện thoại...". chả là tụi nó sáng ra là phóng về nhà mẹ ruột bé này, ở đến tối mịt mới về. ngày nào cũng vậy, còn e thì bận công chuyện, nhà cửa, con cái, cơm nước nên lúc nhớ lúc ko. lúc nhớ ra tính nói tụi nó thì tụi nó ko có nhà.


Tuần trước bà chị họ wa phòng v/c e chơi có hỏi thăm e chuyện chị e dâu thế nào. e nói là bình thuờng thôi, thế là bà chị họ mới nói ra chuyện e dâu đi nói e thế này thế nọ. nghe xong e ức lắm gọi vợ chồng nó ra hỏi cho rõ ràng, e hỏi tụi nó thế này "chuyện thôi nôi cháu wa rồi c ko muốn nhắc lại, nhưng c có mời chú thím đàng hoàng, việc gặp mặt mời hay ko cũng ko wan trọng, miễn là c có lời mời vậy mà thím lại đi nói chị giống khùng, như vậy là có ý j?". vừa mới hỏi xong thì e chồng nhao nhao lên nói "có bằng chứng j ko mà nói như vậy, với ai cũng có lòng tự ái hỏi như vậy là chạm tự ái người khác v.v, đáng lẽ a/c lên mời v/c e (tụi nó ở trên lầu) mới đúng chứ mời e mà ko mời vợ e là ko được hay việc mời vợ e wa điện thoại là ko chấp nhận đc". còn e dâu thì nói là thấy cuộc nói chuyện này "điên rồ & lố bịch"...thiệt e tức muốn lộn máu, nhưng chả lẽ mình là c mà đi cãi tay đôi với tụi nó. E có nói với e chồng rằng "chuyện thôi nôi cháu c có mời v/c chú, chuyện chú ko nói với vợ là lỗi của chú sao đổ lên đầu c, còn việc mời wa đt thì c nhớ lúc nào mời lúc ấy, với v/c chú đi về đêm hôm thêm c bận con nhỏ nữa...chú trách vậy là ko đc". Chú í nói e là "sao lại lấy con cái ra làm lí do đc...". Thiệt e tức j đâu là tức, vợ nó chả coi e ra j là 1 nhẽ, đằng này nó cũng hùa theo vợ, bênh vợ như vậy chẳng khác nào ko coi e là c dâu của nó. Việc tụi nó hình thức hóa lời mời như vậy thấy sao mà giống người dưng quá. Tự nhiên bi giờ e nhìn chú e chồng với 1 cái nhìn khác, tình cảm chị em trước đây chẳng còn chút nào. Hồi nó chưa lấy vợ, nhìu hôm bệnh tật, e lo lắng cho: từ viên thuốc tới ly nước chanh, tới tô cháo hành. sao lúc ấy chả thấy "vợ yêu" wa chăm sóc đâu hết. vậy mà bi giờ lấy vợ rồi thì bênh vợ 1 phép, chả coi e ra j nữa. thiệt vừa buồn vừa tức.