E và a ấy quen nhau do em gái của a ấy( cũng chỉ mới biết nhau thôi) làm mai. Trong 1 tháng a ấy ở Việt Nam thì e vẫn qua lại phụ cơm nước với e gái anh ấy. Tình cảm của e với a ấy cũng dần phát sinh


Khi a ấy về lại Mỹ thì e vẫn qua lại vui vẻ với e gái a ấy, e gái a ấy gây lộn với chồng và bị động thai nhập viện thì e vẫn là người ra vào giúp đỡ, gia đình a ấy toàn giúp lời, tiêu tiểu đi đứng 1 tay e lo. Mặc dù a ấy khuyên e đừng qua lại nhiều quá, vì a ấy hiểu dc tính từng người trong gia đình a ấy. Mà tính e thì hay thương người thấy ngta hoạn nạn ko bỏ dc nên từ đó mới có chuyện


A ấy về mỹ dc 3 tuần thì bố má a ấy lại về nước. A ấy đề nghị e làm đính hôn, vì bố má về nước ko biết sau này có về dc ko? E cũng vì chút thương nên đồng ý dù chỉ mới 2 tháng quen nhau. Ngày a ấy về đính hôn, mọi chuyện vẫn vui vẻ nhưng ko hiểu lý do gì e gái a ấy trở mặt với e, nói xấu, đặt điều, chuyện không nói có về em, e cũng ko quan tâm, vẫn giữ đúng đạo con dâu trong nhà mặc dù chỉ mới đính hôn thôi. Hàng ngày e vẫn qua phụ cơm nước, ra vào thưa gửi, ăn cơm mời từng người, dọn dẹp rửa chén làm hết. Tết e bỏ hết gia đình em luôn, vẫn ko vừa lòng người.


Ko biết e gái a ấy nói gì, 1 ngày đẹp trời, má a ấy hỏi e” a ấy có đưa tiền đưa thẻ e giữ ko? Mọi chuyện do e nên e phải đứng ra nói chuyện và nếu e có sai thì phải xin lỗi e gái a ấy” . Lý do là những lần trước a ấy về nước là đưa tiền cho e gái a ấy giữ và để cô ấy giải quyết mọi việc từ nhỏ tới lớn. Lần này lại ko, ko cho cô ấy nhúng tay vô, từ đặt mâm quả mua vàng hay bất cứ gì. Gd e gọi điện thoại gd a ấy để hẹn bàn chuyện đính hôn thì hôm đó má a ấy đi làm răng. Mẹ e nói “ nếu giờ chị về, xin phép ba e vắng mặt, vì cuối năm nên cty nhiều việc”. Má a ấy nói “ công việc a quan trọng hay chuyện trăm năm của con gái quan trọng”. E nghe xong ức trong lòng lắm nhưng thương chồng nên im. Những gì gia đình a ấy nói, a ấy kêu e kể a ấy nghe đúng sự thật, e nghe lời kể hết, má a ấy nói với e “ là má a ấy ko nói e câu tiền bạc a ấy có đưa e giữ ko, nói với con có đức mặc sức mà ăn, ko có đức xin lỗi con cức ko có mà ăn” rồi e chọn cách im lặng trước mọi chuyện. A ấy lại gây với gia đình thì má a ấy lại nghĩ e xúi, hỏi e nhà ra cớ sự vậy e vừa lòng chưa, mà e chẳng làm gì, chỉ im lặng, e gái a ấy thấy e im lặng nổi điên lên kiếm đủ thứ chuyện. Cuối cùng má a ấy phán 1 câu” con nghĩ con là ai trong gia đình này, con sống chết là chuyện của con, má ko muốn nc với con nữa, bye!”


Sau 1 tháng a ấy bắt e gọi hỏi thăm sức khoẻ, mà thật tình e rất sợ, và ko muốn gọi chút nào, sợ là nghe những lời đó, mà nhà a ấy nc kiểu ko cho ai nói ko cho giải thích, nghĩ mình lớn mình có quyền và luôn luôn đúng.


E phải làm sao đây mọi người, ko gọi thì ngta bắt bẻ, rồi thế nào cũng có chuyện, mà gọi thì lòng tự tôn mình ko thể như vậy, vì mình ko làm gì sai để nhận lấy điều đó. Mọi ng cho e cao kiến, e xin lỗi vì văn e lủng củng hơi dài. Hixhix


Ngày đính hôn nhất quyết ko cho chồng e mua bó hoa cưới cho e cầm tay. E cũng gái lớn lên chứ đâu phải có bầu trước hay dang dở đâu.


Gia đình là ng bắc, tính ông chồng thì gia trưởng, ko bao giờ nghe, hiểu và chia sẻ với vợ


webtretho