Chào cả nhà,


Em đang rối bời và mong nhận dc ý kiến sáng suốt của các mẹ, những chị có cái nhìn chín chắn và khách quan. Câu chuyện Em hơi dài, hơi rối mắt,mong mọi người đọc để hiểu hết mọi việc.


E sn 86, anh sn 83,yêu nhau đã 5 năm, a ở sg còn học tại chức xây dựng hết năm này ra trường, mình thì ở dn đang có công việc ổn định( trc đây a ở sg,mình hoc ở Dn 4 năm,tốt nghiệp mình làm ở sg 2 năm,sau đó cty có vp ở Đà Nẵng nên e xin về và làm ở Dn 1 năm). Hai đứa dự tính tháng 3 năm sau đám cưới,dự tính này ba mẹ 2 bên đều biết. a cũng bảo ra trường sẽ về Dn với e.tháng 9 này kế hoạch là ba mẹ a về gặp mặt ba mẹ e(đã book vé máy bay hết rồi).


Nhưng tuần trc mẹ anh bị đau, nên a cũng lo lắng đưa mẹ đi bệnh viện, sau đó anh nt cho e bảo là giờ a đang rối bời,có thể hoãn cưới xin lại dc không? anh giải thích:


1- Anh là con trai, ba mẹ cho học hành xong ra trường mà về quê e liền dc? nhìn ba mẹ đau vậy a rất thương và bất lực vì a còn đi học, k lo dc gì cho ba mẹ,trong khi chưa có gì đảm bảo về Đà Nẵng a xin dc việc,vì a cũng chỉ học tại chức, kinh nghiệm chưa có gì, mối quan hệ ở ĐN cũng không? và a khẳng định" A KHÔNG VỀ ĐÀ NẴNG CÙNG EM, CHẮC CHẮN KHÔNG VỀ"


2-A mặc cảm sợ về quê ,gia đình e chê a không giỏi giang, bạn bè e nói này nọ rồi e so sánh ( vì thực ra bạn bè e giờ yên bề gia thất và có công việc ngon lành hết rồi), nếu k xin dc việc, a sợ về bám kinh tế vào em nên không tự tin và sợ làm khổ em.


3-A bảo là vì xuất phát của a chậm hơn người khác, từng tuổi này người ta đã tự lo dc cho bản thân, lo cưới xin = tiền của họ, còn anh thì chưa thể,cưới xin a phải nhờ gia đình,a thấy nhục quá, a áp lực về học ra trường, phải đi làm cứng cáp kinh nghiệm và có nghĩa vụ với ba mẹ ( nhà a đông con nhưng có 2 trai,5 gái, a là trai út, là anh của 4 đứa e gái), a bảo không thể để ba mẹ ở sg mà a thì học xong chuồn về với vợ đc. Sau chuyện mẹ a đau, anh mới thấy áp lực hơn.


4-Em bảo hay e bỏ cv ở Dn vào với anh, a nói như thế thì thiệt thòi cho e quá,e đã cố gắng rất nhiều để có cuộc sống và vị trí như vậy, và nếu e vô lại sg phải làm lại từ đầu, a sợ e sống xa gia đình và bạn bè e buồn vì ở sg chỉ có mình a thôi


5-Em bảo hay đón ba mẹ anh ra Dn sống với 2 đứa, a bảo quê ba mẹ ở trong đó,con cái ở trong đó k về với tụi e dc,với lại a cũng k muốn e ở chung với ba mẹ chồng,phát sinh nhiều chuyện.


6-Vấn đề ở đây là a sợ về ĐN thất nghiệp,ở SG môi trường làm ăn tốt hơn, a có bạn bè và anh rể giúp đỡ nên k sợ đói, a cũng tiếc vị trí e hiện tại đang làm, vì đó là mơ ước của nhiều người.


Nói qua nói lại thì a nói để a tĩnh tâm,giờ k nhắc gì tới cưới xin, a cũng bảo e đang suy nghĩ có nên hủy vé máy bay hay k. A chưa tự tin để cưới e, a bảo e chờ thêm 1-1.5 năm nữa sau khi a ra trường, khi đó làm j a cũng làm, nhưng e nói lúc đó e già rồi, làm sao sinh con được. 30 tuổi rồi chứ có ít ỏi gì.


Em biết a là người có trách nhiệm,nhưng nhìn a bị quá nhiều áp lực như thế, e cũng không biết làm sao giúp anh. E bảo e chờ dc, nhưng a nói sợ e bị gia đình nói này nọ, e cũng khổ nhiều vì chờ đợi a nhiều rồi.


Em bảo nếu ở ĐN e đi lấy chồng khác a có tiếc nuối không? a bảo e là không,vì a không mang lại hạnh phúc cho e,có người khác cưới e,yêu e thì a vẫn chúc e hạnh phúc.( sau đó a bảo là a nói sai,do a căng thẳng nên nói bậy chứ e cưới người khác là a đau khổ lắm,vì e và a đã như vợ chồng rồi,sợ e thiệt thòi)


Em chả hiểu vậy là như thế nào? a bảo e là rắc rối nhất của đời anh? nếu cách đây 1 năm e k về ĐN thì mọi việc không tùm lum ra như thế này?Nhưng lúc đó a cũng đồng ý cho e về DN để thực hiện mong muốn của e mà.vì a tôn trọng e và muốn e làm những gì e thích,để sau này không hối tiếc.


Em có nên chấm dứt mối tình này không?và đi tìm cho mình bờ vai vững chắc khác? E biết a còn yêu e nhiều,rất chung thủy, nhưng áp lực gia đình,công việc,học hành quá lớn, thêm áp lực đám cưới với e nên a đuối sức. Em không còn trẻ nữa?e cũng còn yêu anh nhiều(nhưng đôi lúc e không phục và nể anh lắm vì e thấy a không giỏi giang,hiểu biết XH cũng ít).


Có lúc em nghĩ nếu e chia tay a và lấy chồng ở ĐN chắc là con đường mà cả 2 đều thấy thỏa mái, k vướng bận. nhưng như thế có đáng không?cho một tình yêu 5 năm với nhiều kỉ niệm vui buồn. và liệu người đến sau có yêu e nhiều như a,khi mà e đã dành hết tuổi xuân cho anh.


Bạn bè e thì bảo e và anh không hợp,vì e giỏi giang hơn a, gia đình e cũng phiền lòng vì giờ a vẫn chưa đi làm kiếm tiền,vẫn còn nhờ vào anh chi và ba mẹ, nhưng e biết a rất yêu e,2 đứa rất hòa hợp chuyện vc,chỉ là vì quá khứ ham chơi lầm lỗi nên a phải lỡ dỡ như bây giờ. Nhìn a cố gắng như thế, sống tình cảm,yêu thương e thế,e k thể nào quên a mà đến với người khác được.


Em nên làm gì đây mọi người? hay vẫn cưới, và ở Đà Nẵng sinh con 1 mình, sau này a ổn định sẽ về DN sống sau ( điều này a lại bảo sợ e bầu bì k có a ở bên thì e lại khổ,a muốn chăm sóc bù đắp cho e nhiều hơn) huhu.


EM biết trong tình yêu phải có sự hi sinh, chắc chắn a không về DN thì E phải vô lại SG, nhìn lại chặng đường phía trước sao mà mơ hồ quá? chưa gì thấy tương lại đi theo a toàn thấy khó khăn thôi? 2 bữa nay a chỉ nt và bảo E đừng suy nghĩ nhiều hại sức khỏe, a đang rối rắm và cần thời gian suy nghĩ để quyết định đúng.


giúp Em với, cho E lời khuyên sáng suốt là nên làm gì trong lúc này với ạ! vì hai đứa là tình đầu của nhau,nên thật sự rất khổ tâm. E cảm ơn rất nhiều!