Em chào mọi người. E là chủ bài viết Có nên ly hôn khi chồng biết sự thật nhưng không dám thừa nhận đối mặt và bài viết không ngờ ck và bố ck lừa dối mình.

Chuyện gia đình em thì dài vô bờ bến tâm sự thì cả ngày ko hết. Các cụ nói rồi mình nghĩ thật chẳng sai " mất tiền mua thúng thì đâm cho thủng / mất tiền mua nia thì xỉa cho đau" họ mất tiền bỏ ra "mua dâu" thì họ nói gì cũng đúng. Mình chỉ là phận làm dâu bé hơn ngta nói cũng chưa chắc ai tin khổ thật đấy mặc dù nói gì cũng có chứng minh dẫn chứng cụ thể. Quá áp lực về tâm lý tình thần cộng với ck nghệ lời bố thành ra mình khổ. Biết đúng sai mà không chịu ra ở riêng cho vợ và mẹ đỡ mâu thuẫn. Khi mình có quyết định ly hôn thì gia đình mình sợ ngta dị nghị nói nọ kia với mình là giáo viên mà như vậy. Mẹ mh sợ định kiến xã hội nên ko đồng ý cho lý hôn mặc dù bà biết mình ở đấy mh sẽ mãi khổ đến khi ông bà chết. Suy nghĩ của ông bà vẫn chưa thoáng như 1 số giá đình khác nên làm mh suy nghĩ khóc rất nhiều. Nhiều lúc nghĩ nông cạn mua thuốc ngủ để tự tử tự tử cả con nữa chứ. Khi mình viết những dòng này mà thương con thương mẹ mà rớt nước mắt. Thật sự mình rất khổ tâm khi bố ck mẹ ck và ck đặt điều nói ko đúng sự thật ảnh hưởng đến danh dự nhân phẩm của mình. Mọi người ơi cho e xin 1 chút động lực niềm tin đi ạ. E cảm ơn cả nhà ạ.