Chào các mẹ/các chị trong diễn đàn. Em đang trong tâm trạng ko được tốt và sáng suốt, rất mong mng là những người đi trước có thể cho em 1 lời khuyên đúng đắn.



Hiện tại e đang bầu 4w4d, mấy ngày hôm nay em suy nghĩ nhiều ko ăn uống nghỉ ngơi tử tế đc gì, thương cho bé con, thương cho gđ em, em thật sự như đứng ở ngã 3 đường mà đường nào cũng cụt. Em và anh quen nhau vẫn chưa tiến tới hôn nhân, anh đã ly dị vợ và có con riêng hiện đang sống cùng ông bà nội còn a trên hn. Công việc của a ko ổn định, và anh ko đủ khả năng lo cho con hiện tại của anh chứ chưa nói đến lo cho em và bé con trong bụng hiện tại. Gia đình em thì đông con, nhưng cũng chưa có ai lập gia đình, bme e rất mong ngóng các con lập gđ nhưng bố e là người rất ra trưởng và nóng tính. Mẹ e thì sinh con 1 bề nên cả bme đều phải chịu điều tiếng từ họ hàng, hàng xóm, bạn bè rất nhiều. Mấy chị em em thương mẹ nên cũng rất ngoan và chịu khó học hành, đều tự lập bằng chính bản thân và bme đã k phải lo cho mấy ce từ rất lâu rồi. Mng cũng ko có gì để chê bai dèm pha thì quay sang việc mấy ce mãi ko lập gđ. Bme e phải chịu điều tiếng rất nhiều, e rất thương mẹ e vì ngay từ nhỏ e đã chứng kiến chuyện cơm ko lành canh ko ngọt và những chuyện ám ảnh ảnh em về cuộc sống gđ, mẹ em cũng giống như ng ngày xưa rất lo chuyện con cái chưa lập gia đình và buồn phiền nhiều.



Ngay sau khi biết tin có bầu, anh cũng đoán đc vì tg gần đây đêm nào e cũng kêu đau lưng đau bụng dữ dội, anh cũng ko bảo em bỏ con nhưng bắt em phải lựa chọn âm thầm theo anh, và phải chịu đựng cứ thế đẻ con ko danh ko phận j hết ngoài giấy đki kết hôn. Anh ko hiểu bme rất mong con rể nhưng k phải theo kiểu như thế này, chắc chắn gđ 2 bên sẽ ko đồng ý cuộc hôn nhân này, anh là người đã từng có vợ và đã có con nhưng sự nghiệp thì lại ko có gì chắc chắn cả. Sau khi biết tin có bầu em vừa mừng vừa tủi, lo sợ đủ thứ chuyện (ngày mang thai e chắc mẹ e nghĩ nhiều lắm nên em là đứa hay suy nghĩ và có phần tiêu cực), em còn chưa gặp con riêng của anh, ko biết cháu bé có chấp nhận em không? Khi em vừa nói lên suy nghĩ của mình, thì anh lập tức nói em nếu động vào con riêng của anh thì anh sẽ k bh tha thứ cho em và sẵn sàng bỏ em luôn kể cả em và anh có con chung. Nghĩ đến điều này mà em đau xé lòng thương cho thân phận mình.



Bây giờ chỉ cần em nói với nhà em mang bầu, thì chắc chắn mẹ e sẽ khóc lóc và đòi gặp anh van xin anh cưới em cho bằng được, nhưng chuyện cưới xin sẽ k có, và bme e cũng sẽ ko bao giờ chấp nhận anh :(((( rồi bố em sẽ nổi đoá và trút hết lên đầu mẹ ko biết dạy con và còn gì nữa em không dám hình dung ra nữa. Em đã từng nghĩ sẽ bỏ nhưng em ko dám, đây là lần đầu em có, nhưng cứ nghĩ việc ko danh ko phận để bme, người thân rồi bản thân em bị cười chê, dèm pha em thật sự cảm thấy rất khó xử, rồi còn công việc hiện tại em mới chỉ làm hơn 1 năm mà bh có bầu ko có đám cưới, mng còn xem trọng gì lời nói của em nữa, và rất có thể em ko thể làm việc ở đây nữa. Nghỉ ở đây thì em lấy gì nuôi bé?



Em thật sự rất bế tắc và áp lực, em rất mong nhận được lời khuyên từ các mẹ. Em quên mất trong khoảng tg mang bầu mà ko biết em có bị cảm và uống panadol extra và decolgen nữa, việc này có ảnh hưởng nhiều đến bé ko ah?