cuối năm mà em đang thất nghiệp ở nhà đây các mẹ ạ,hic
em cũng đang chán các mẹ ạ.e ra trường rùi lấy chồng,đi làm ở 2 công ty 1 thời gian,có bầu nên nghỉ ở nhà luôn. hồi đó thì chồng e kiếm được,mới cưới nên kinh tế cũng dư giả. trước đi học bố mẹ nuôi,lúc lấy chồng chồng nuôi nên cũng chẳng suy nghĩ gì,vô tư lắm. chỉ chú tâm chăm sóc bản thân và con thui. bố mẹ chồng cực kì tâm lý, anh chị chồng mấy năm chưa có gì nên cả nhà trông mong lắm,e ở nhà nhưng quan tâm lắm. e sinh cháu,lại ở nhà trông con vì nghĩ con còn nhỏ ,đợi cứng cáp thì bà lên trông cháu cho mẹ đi làm. lần khần mãi,thời gian này bọn e mới mua nhà,cũng vay 1 ít của họ hàng .chồng e vừa kiếm tiền nuôi vợ con vừa kiếm tiền trả nợ. ông bà 2 bên cũng giúp đỡ nhiều nên vẫn không vấn đề gì. con e được 17 tháng, e quyết định cai sữa cho con, rùi gửi về quê ông bà nội trông,để kiếm việc làm. ông bà bảo cứ để cu tí về quê ông bà và các bác sẽ trông tốt,cứ yên tâm đi làm. ông bà về hưu,các bác chưa có gì nên dành tòan tâm tòan sức trông cháu nên vợ chồng e yên tâm lắm. mới đầu con về quê thì e đi bán hàng ở cửa hàng của cậu em. e có 2 bằng đại học chứ k phải k có bằng cấp nhé,nhưng cậu hứa cứ lên cửa hàng một thời gian,rồi cậu xếp vào làm kết tóan của công ty cậu,công ty của cậu em k phải nhỏ nhé. e hi vọng lắm,thôi chịu khó đi làm bán hàng một thời gian. e bán hàng đi từ 6g sáng đến 7g tối về. công việc thì k có gì nặng nhọc vì cửa hàng của mợ còn có 2 người nữa cũng làm, nhưng ức lắm,cái bọn làm cùng e suốt ngày cạnh khóe,bảo sao có bằng đại học mà vào đây làm gì...........đủ kiểu,e cũng kệ,nghĩ mình chỉ làm một thời gian thôi lo gì. làm cho cậu chứ cho ai mà phải sợ,kệ bọn nó. chăm chỉ,4 tháng trời. e cũng bảo cậu nhiều lần,cậu cố gắng thu xếp cho cháu vào làm cty cậu,để cháu còn đón cu tí nhà cháu lên ,chứ đi từ sáng đến tối mịt mới về thì làm sao đưa nó lên đi học được. chồng e thì cũng hay về muộn,k giúp được, bà nội cháu thì cũng k được khỏe lắm,một mình chăm cháu k kham nổi. e thì nhớ con lắm,mỗi lần về thấy con trộm vía nhưng cảm giác xa lạ với con hơn.buồn lắm. đến giờ cậu lật mặt bảo chưa được,giờ khó khăn lắm(trước e có 1 bằng qtkd,nhưng e học thêm một bằng kế tóan nữa để có thể vào làm chỗ cậu, lúc trước cậu bảo có bằng thì vào làm luôn,tháng 6 e vào bán hàng cho cậu e chưa có bằng, đến đầu tháng 9 cậu gọi bảo có bằng chưa,1 đứa ở cty nghỉ ,e bảo chaú mấy ngày nữa có bằng,tầm 5 ngày thôi ạ,cậu không nói gì,e nghĩ thế nào cậu cũng giữ chỗ kế toán cho mình,vì ở đó có mấy kế tóan nên 1 đứa nghỉ cũng có cần gấp đâu. 5 ngày sau e mang bằng đến,cậu bảo cậu tuyển đứa khác vào rồi. ức chưa,e điên lắm. e bảo cậu cố gắng xếp cho cháu 1 chỗ,ông ấy bảo ùh để cậu tính. làm 1 tháng nữa e lại đến gặp cậu,cậu bảo chưa biết thế nào,giờ khó khăn lắm,giờ cứ xin được chỗ nào thì cứ thử đi,sau về với cậu cũng đc. thế là e hiểu rồi,ông này k giúp mình rồi,thế mà hứa hẹn để mình hi vọng. e xin nghỉ làm bán hàng ngay,e đi xin việc khác,a họ e cũng có công ty riêng,e xin vào làm. làm được gần 2 tuần, bác họ e bảo bác đang xin cho cháu vào 1 chỗ nhà nước,trước bác e làm ở đó,nhưng bác e về hưu rồi. e nộp hồ sơ,đến phỏng vấn thấy ok rồi. chị ở đấy bảo có gì chị gọi cho bác e báo. mấy hôm sau bác e gọi bảo nghỉ làm chỗ này đi,chỗ kia nhận rồi. e mừng lắm,nghỉ luôn ngày hôm đó,mặc dù cũng hơi ngại vì mới làm. e đến chỗ kia làm thì người ta bảo bây giờ chỗ này đang bàn giao, chưa ổn định,nếu giờ làm luôn thì làm bán hàng,nhưng bán từ 9g sáng đến 9g tối, bán lâu dài,e bảo k làm đc như thế a cố thu xếp cho e một việc làm giờ hành chính ạ. a ấy bảo ùh, tầm 1 tháng nữa đi vào họat động a sẽ báo lại,giờ e có thể nghỉ. chỗ này có 2 vị trí,1 vị trí 1 tháng nữa mới đi vào họat động mới đi làm,còn 1 chỗ ngon hơn là phòng hành chính tổng hợp, có 1 chị đáng lẽ ra xin nghỉ từ tháng 9 nhưng cố làm nốt đến tết để lấy thưởng, đợi từ bây giờ đến ra tết. e về đợi. từ đầu tháng 10 đên giờ chưa thấy động tĩnh gì,e gọi chị ấy bảo chưa có gì,bao giờ có chị gọi. trong thời gian đó e cũng đi xin việc, đi phỏng vấn nhiều,nhưng cuối năm các cty ít tuyển dụng chưa thấy có gì khả quan cả. bố mẹ e thì cứ bắt lên chỗ cậu bán hàng tiếp,nhưng k bao giờ e lên nữa,nếu mà ông ấy k giúp đc thì bảo luôn 1 câu để e đi xin việc khác thì có phải e ổn định luôn rồi k. cậu ruột mà chẳng giúp đỡ cháu đc gì. lúc nào mồm cũng nói tìm việc để mà đón con lên đi chứ.bán hàng ở đó đi sớm về khuya thế thì đón kiểu gì. ông ấy chỉ nói mồm thôi. bán hàng được cả đời chắc,bao năm đi học để làm gì. mẹ e thì tin ông ấy,ông ấy bảo bán hàng cho cậu một thời gian rồi cậu giúp mở cửa hàng, tin sao đc,k có vốn ông ấy còn lâu mới giúp,hứa hẹn. rồi thế nào cũg bảo t giúp nó mà nó có làm đâu.giờ e đang ở nhà chờ xin việc đây,khó khăn quá các mẹ ạ.cuối năm bao thứ phải chi tiêu,chồng e giờ cũng ít việc rồi,ít tiền đi rồi,e cứ ở nhà như thế này e thấy mình vô dụng quá. con thì ở quê,chông e cứ bảo hay về quê chơi với con,mặc dù bố mẹ chồng e anh chị chồng tốt lắm,bảo ở nhà với cu tí để đợi việc,nhưng e thấy vô dụng quá,ở nhà với con thấy ngại với bố mẹ chồng.mà ông chồng e ở trên này,ăn uống k yên tâm. bố mẹ e thì cứ suốt ngày gọi bảo thế này thế nọ mà e đâu phải lười ngồi 1 chỗ,ngày nào e chẳng tìm chỗ xin việc,nộp hồ sơ,đi phỏng vấn,nhưng k khả thi. chỗ thì cách nhà 20km ,lưong lại thấp quá. đi làm chẳng đủ ăn ,xăng xe. hic. chỗ thì vớ vẩn quá. hic. e thấy e cứ giang dở kiểu gì ấy,đen đủi nữa chứ,giá mà e vẫn làm chỗ a em 1 thời gian rồi vào chỗ nhà nước có phải tốt không. bác e bảo xin nghỉ ngay . thế là dang dở,chẳg hỏi đến nơi đến chốn gì cả. giờ cả nhà e cứ lọan lên bảo e lười,đủ kiểu. đi chơi với bà chị e,toàn bà ấy trả tiền ,bà ấy bảo e làm gì có tiền, thấy nhục quá. hic. ở nhà lâu suốt ngày nên e chán quá,chồng e chắc cũng chán,nhưng chả biết làm sao bây giờ. các mẹ có việc gì k,ới e với.nhỡ đâu chỗ kia cũng k đc thì làm sao. có việc gì thời vụ làm cũng được ới e với. việc gì lương thấp cũng đc, e ở hà đông ạ. e học đh thương mại .