Có nên tâm sự hết mọi chuyện với chồng? Mọi người cho em lời khuyên với ah.
Chán quá các mẹ ah. Mọi chuyện em đều có thể tâm sự hết với chồng (chồng em cũng vậy, hầu như lão ý chả giấu diếm em điều j, kể cả những tính xấu của bmc, anh chị chồng) nhưng trừ chuyện gia đình nhà em là em thấy khó nói quá. Bọn em cưới nhau đc 8 tháng và em cũng mang bầu được hơn 7 tháng rùi. Xét về kinh tế thì nhà chồng em hơn hẳn nhà em. Đợt bọn em cưới nhau em cũng khổ sở vì lời ra tiếng vào của các bà hàng xóm, nói nhà em ko tương xứng, mẹ em đi mời cưới về còn kể là người ta nói chênh lệch nọ kia rùi bảo liệu mà sống...
Gia đình em thì như thế này ah: Bố mẹ em đi làm kinh tế ở trong Lâm Đồng từ đầu những năm 90, chỉ trồng trọt và buôn bán thui ah. Những nhà khác đi cùng thời điểm với nhà em thì giờ đã rất giàu có, xây nhà to ở quê rùi ah. Còn nhà em ko hiểu sao cứ nghèo mãi hoàn nghèo, đến giờ vẫn chưa xây đc nhà ở quê. Lý do là ngày trước bố em ham mê cờ bạc, có bao nhiu tiền là nướng vào cờ bạc hết, bỏ mặc vợ con sống ra sao thì sống. Giờ cũng gần 50t rùi bố em mới đỡ đỡ (chỉ chơi vui thôi) nhưng giờ sk đã yếu ko còn làm ra đc như trước. Hơn nữa nhà e lại đông con, 4 đứa cơ nhưng bố mẹ em chỉ chủ yếu lo cho 3 đứa em, còn em hầu như bố mẹ ko phải lo j từ ăn mặc học hành thậm chí đến việc cưới xin của em. Em gái thứ 2 của em vừa mới tốt nghiệp ĐH giờ mới đi làm ở SG nên vẫn phải trợ cấp, em trai tiếp theo thì đang học nghề CNTT ở Aptech, em út đang học lớp 10 thì bố mẹ em cho học ở trường nội trú (vì nó nghịch quá, đi học toàn đánh nhau) nói chung là rất tốn kém. Thế nên kinh tế nhà em đã nghèo lại càng nghèo, làm ăn cũng ko gặp nữa. Đợt vừa rồi trên TV hay nói về vụ người dân bị lừa cho mượn sổ đỏ. Nhà em cũng bị dính huhu. Bố mẹ em tin người, giao sổ đỏ trong đó cho ông chủ tịch xã để mong ông ta vay đc thì vay hộ luôn. Ai ngờ 1 thời gian sau thì nhà em bị ngân hàng đến đòi thu hồi đất. Lúc này bme em mới ngã ngửa ra, thế là chưa vay đc đồng nào lại phải chạy tiền thuê luật sư để giải quyết vụ này. Sau đó ông chủ tịch xã kia lại ngon ngọt bảo bố mẹ em rút đơn kiện, trong vòng 6 tháng ông ta sẽ trả tiền ngân hàng để rút sổ nhà em ra (trong xã có đến 11 nhà bị lừa như nhà em). Thế là bố mẹ em cũng nghe, cũng rút. Thế là tự dưng mất toi tiền thuê luật sư. Hix tiền thuê luật sư này là tiền bme vay của em. Bố mẹ e có gọi điện ra hỏi vay vc em, em lại nói dối chồng em là ứng tiền đóng học phí cho thằng em em rùi bme gửi trả sau. Ah, nhà em có 4 đứa nhưng em và em trai thứ 3 ở ngoài này với ông bà từ nhỏ, còn 2 đứa kia sống cùng bme trong LD. Em chắc sống với bố mẹ đến 6-7 tuổi, em trai em thì 4 tuổi bố mẹ đã cho về ở với ông bà. Bố mẹ chẳng khi nào hỏi han đến cuộc sống của 2 chị em với ông bà. Bọn em sống nhờ vào tiền lương hưu và tiền các cô bác trong gia đình cho ông bà. Ông bà em cứ ki cóp dành dụm để cho bọn em ăn học. Nói chung là bọn em chả khi nào đc bố mẹ quan tâm hỏi han. Ah, thằng em em thì đc quan tâm hơn em chút vì nó là con trai, còn em đáng lẽ học hết c3 phải nghỉ rùi, may mà thi đỗ ĐH nên lại đc đi học. Em bầu bì thế này mẹ cũng chả bao giờ gọi điện hỏi han, em có gọi thì mẹ em mới hỏi lấy lệ.
Đợt đám cưới em cũng là do bà em lo hết (ông em đã mất). Bố mẹ em chỉ đi về mời mọc hàng xóm và ko cho e đc 1 đồng nào (cái này do hoàn cảnh nên em cũng ko trách bố mẹ) các cô bác trong gia đình và hàng xóm hết sức giúp đỡ. Hơn nữa bà em còn phải lấy vàng của bà để đưa cho mẹ em trao cho em (cho đẹp mặt với hàng xóm, thông gia, hic). Thế mà đến lúc đi mẹ em cầm theo 1 số tiền mừng (ít thôi) và đi ko cảm ơn mọi người làm bà em tức điên lên. Em thực sự chán cách cư xử của bố mẹ em.
Trên đây là sơ qua về gia đình em. Điều em cảm thấy khó nghĩ nhất bây giờ là ko hiểu có phải vì nghĩ em lấy đc chồng con nhà giàu ko mà giờ nhiều người muốn vay tiền em. Bạn bè thì ko nói làm j, em vừa cưới xong là vài bạn hỏi vay toàn từ vài chục trở lên, làm như em cướp đc tiền ý. Có đứa còn hỏi vay mấy lần mà em đều từ chối. Còn về gia đình em. Đợt cưới em bố mẹ đã ko lo j mà đến lúc đi bố em còn bảo em lo vé máy bay cho 2 em về trường. Cái này em cũng ok, ko vấn đề j. Em gái em chả hiểu nó học hành thế nào lúc nó đi làm thêm thì bố mẹ e vui mừng lắm, ca ngợi nó giỏi...đến lúc nó bận học ko làm nữa thì mẹ e có vẻ tức tối với năm nay cũng là năm cuối nên nó cũng cần nhìu $ mà ko dám xin bố mẹ nên cứ thỉnh thoảng lại vay chị khóa tiếng Anh, rồi thì chuyển nhà, thất nghiệp, sắm sanh đồ đạc khi bắt đầu đi làm lại...Nó bảo vay khi nào đi làm có tiền nó trả nhưng em cũng ko trông chờ j, coi như là cho nó thui huhu. Em trai e ở nhà thì từ lâu e đã phải lo tiền xăng xe, tiêu vặt, cưới xin, quần áo, điện thoại, sửa máy tính cho nó. Mỗi lần vài trăm nhưng cộng lại thì nhìu lắm. Rùi nó xin bố mẹ món j to to là bố mẹ e lại bảo e ứng ra nhưng cuối cùng cũng chả thấy đâu. Ngày trước e ko suy tính nhưng giờ e đã có gd riêng rồi mà cứ thế này thì e ko kham nổi. Bme lúc nào cũng baỏ em phải đỡ đần em nó. Mà có mỗi 2 chị em ở gần nhau nên em thương nó lắm, cứ thấy nó thiếu cái j là em lại lo, em mua cho chồng cái j cũng nhớ đến em trai. Rùi dạo này bà em hết tiên tiêu bảo em cho vay. Em cũng đưa cho bà và xác định là biếu bà luôn. Bà em thì thực ra có rất nhiều tiền nhưng bà cho nhà ng quen vay để lấy lãi tiêu. Tiền gốc bà cứ ki cóp để xây nhà cho thằng em em. Bà em thì lúc nào cũng lo cho chị em em mà bố mẹ thì cứ bàng quan. Chán thế.
Vấn đề ở chỗ em tiêu tiền quá lung tung. Hôm vừa rồi e với chồng ngồi tính toán thì thâm hụt nhiều quá. Chồng em có vẻ nghi ngờ em vì e quản lý tiền trong nhà mà. Giờ em khó xử quá. Chỉ tại em giấu diếm ko tâm sự với chồng. Hôm trước chồng em nói 1 câu làm e rất đau: "Sao vợ đi làm mà chả thấy tiền bao giờ, kể cả trước đây lẫn bây giờ". Em chán quá, chồng em đi làm có tiền là đưa hết cho em, giờ em làm mất lòng tin nơi chồng rùi. Em muốn nói với chồng mà ko bít bắt đầu từ đâu, mỗi lần nhắc đến chuyện gd là em đã rớt nước mắt rùi. Các mẹ bảo em phải làm j bây giờ ah? Mấy hn e thấy căng thẳng quá huhu