có nên ly hôn với một người chồng như thế này không
Chào các Bác, em là HDV , em quen c em khi em đang hướng dẩn khách ở trong ks RRS, khi ấy c em chỉ là một nhân viên bình thường, chỉ la một bellboy( khuân vác hành lý), có khi là một nhân viên tiếp tân( khi nhân viên tiếp tân nào đó nghỉ.....). vì là trụ cột chính trong gia đình( gia đình của c em ), nên c em nổ lực làm việc, hầu như kg nghỉ, hết việc của mình thì lại làm việc khác ( thế cho đồng nghiệp),lúc đó em thật ngưỡng mộ c em, rồi chùng em yêu nhau, c em có bàn là phải chờ đợi vì c em phải nuôi gia đình, ( mẹ thi còn trẻ 50t nhưng là nội trợ, em kế thì được đi công tác sang mỹ và ở lại luôn,vì là mớii qua nên kg giúp đở gì được cho gia đình mà còn ngược lại, thỉnh thoảng bên này còn phải gởii tiền sang, em út thì phải đang đi học......).Chúng em đồng ý là khi nào có đk thì sẻ cưới, thỉnh thoảng khi kẹt tiền c em có mượn em tiền, mỗi lần vài chục triệu ( lúc đó chỉ là một người bạn bình thường, và em cũng chẳng cần giấy cam kết gì cả). sau đó bằng cách nào đó cũng xoay sở và trả lại cho em,......
Đùng một cái thi hỏi cưới em, thật sự lúc đó em bất ngờ lắm, nhưng đã tỉm hiểu nhau 3 năm rồi, lúc đó em cảm thấy ok và đồng ý( sao này thì em mới biết là mc nói nếu quen em thì phải cưới trong năm nay, còn kg cưới thì kg cho quen nữa ,lý do đưa ra là em đã 30tuổi rồi, c em thi 29t , tội nghiệp cho em phải chờ đợi, hoạc nếu như chia tay thì tội nghiệp cho em phải làm lại từ đầu........). mặc dù lúc đó gd c em cũng chẳng có tiền ,tụi em phải tư xoay sở( hầu như là tiền của em nhiều hơn, vì tất cả những đồng lương của c em đều phải chi phí hết cho gia đình ,thậm chí em phải đưa tiền cho mc để mc cầm tiền sang gia đình em làm tiền cho lể cưới,.Sau nay em suy luận có lẻ mc kg đồng ý em nhưng kg muốn nói ra, mà c em thì rất có hiếu với mẹ, dù đúng dù sai cũng nghe theo, nhưng kg ngờ tụi em cũng lo chu toàn và tươm tất.
Gia đình chồng em là có đạo ( thiên chúa) nhưng mc kg ép em phải theo, vi như theo mc nóii nếu ép em theo mà trong lòng thật sự em kg muốn theo thì mc là người có tội( có đúng kg các bác). Đám cưới của em cũng kg được tổ chức trong nhà thờ( mặc dù lúc đó em rất muốn học đạo, nhưng c thì nói là mất thới gian, mc thì nói mấy cha ở nhà thờ gần đây khó chịu lắm ,khi nào rảnh mc dẩn đi chổ khác để xin cha làm phép cho tụi em).
Khi cưới xong, tụi em được phép ra riêng, vi công việc tụi em thuê nhà ở Q1( em ở Q11, c em ở Q12). nhưng em cũng mua nhà riêng ở Q8, căn nhà này là tiền của em và gia đình em giúp đở một ít. tuy c kg bỏ tiền ra nhưng em vẫn cho chồng dứng tên chung, và căn nhà này cứ bỏ kg vì nó cách TT 12km.
Đám cưới em đưmợc tổ chức vào 5/2005, cuối tháng 10/ 2006 thì em có tin vui,em tưởng tất mọi người khi nghe được tin này thì chia vui với em, nhưng kg.chỉ có gia đình và bạn bè của em đều chia vui, gọi diện chúc mừng,riêng chỉ có gia đình anh ấy là kg đón nhận, lúc em gọi dt báo tin cho mc thi nhận được câu trả lời là: tại sau tao đã bảo là phải uống thuốc trước mà tại sao lại kg nghe;( vì theo ý của mc mặc dù em 31t, vẫn còn trẻ, chưa cần sinh em be vội, và uống thuốc ờ đây là phải uống thuốc bổ trước khi co thai 3t vi nếu kg uống thì em be có nghuy cơ BỊ LIỆT ỐNG THẦN KINH,) còn chồng em kịch liệt bắt em phải phá thai, em đã khóc rất nhiếu, em phản đối, anh ấy đã nạt nộ em, và khi đưa em về thăm nhà mẹ em anh ấy vẫn tỏ thái độ dứt khoát,gay gắt với em và lớn tiếng trước mặt mẹ em, em vì quá tức mà trả lời với anh ấy rằng, anh kg đồng ý thì thôi, con tôi, tôi nuôi, ......Vì câu nói này mà mẹ em đã rất buồn rầu trong lòng kg dám nói ra suốt trong thời gian em mang thai, vì cứ sợ rằng em đã dại dột với người nào đó ( mẹ em đã 70t rồi).
Kể từ lúc đó, anh ấy kg còn để ý đến em, từ câu nói, ánh mắt, .... em muốn làm gì thì làm,thậm chí em đi làm cũng chẵng thèm đưa đón. mỗi lần em đề cập đến thi nói: thằng này con nhiều việc phải làm lắm , đi honda ôm hay đi taxi gi đi, kg thôi thì nghĩ làm....Lúc đó em buồn đến chêt, Cả gia đình em đều lo lắng cho em, các anh trai phai thay phiên nhau đưa đón em đi làm, thậm chí đưa em đi khám thai.v.v....
Anh ấy viện cớ làm đêm kg về nhà, thậm chí những ngày kg làm đêm , cũng kg về nhà( vì mệt, nhà xa kg về). những người hàng xóm khu dân cư mới của em hầu như kg biết mặt anh ấy, cứ lầm tưởng anh trai là chồng của em thôi, hết anh hai, anh ba, anh tư....
Khi có dip nói ra để tâm sự với mc thì mc nói ; mẹ kg cho nó chở con đi đó, vì nhà con có mình con là con gái, lở có chuyện gì mẹ đâu có con gái đền cho mẹ con";. Em tự hỏi tất cả những ông chồng VN có làm như vậy kg.Thậm chí đi mua đồ cho con cũng phải đi một mình, khi nói ra thì MC bảo nó con trai không biết cái gì đâu, con tự ý đi mua một mình đi ,để cho nó ngủ.
Khi sanh vẫn còn trong bv phát hiện trong ví chồng có tấm hình người phụ nử khác (không nói cho chồng nghe chuyện này vào lúc đó, chỉ biết khóc mà thôi)*khi bà ngoại lên thăm cháu thấy bà nội đang ru cháu : mai mốt bố mẹ mày li dị mày về mày ở với tao (không biết sự có mặt của mẹ em, bà rất buồn kg dám nói ra và em cũng kg nghe lời ru đó,sau này bà nội có xin lổi vì đả........lở lời.)
*con chưa đầy 2 tuần tuổi,em nói chuyện nhẹ nhàng,: em có lổi lầm gì với anh kg thì được trả lời :tôi và cô không hợp với nhau nửa chờ con bé một tuổi thì ly hôn.em đã lên cơn shock và bị co giật (nhà chỉ có hai vc và con nhỏ thôi).
*khi con được 3 tuân tuổi,gia đình bên nội có VK về,tổ chức đi vũng tàu,khi ra đến nơi,do MC.......không biết đường nên gọi đt cho chồng em ra vũng tàu chỉ đường (em ở tp hcm cách vt hơn 100 cây số, vả lại có tài xế riêng,đi khoảng trên 10 người lớn, mà bảo là kg biết đường,thiệt kg có tin nổi kg) trong khi đó vợ và con thơ ở nhà một mình,chồng mới làm đêm xong,chỉ gọi đt nói là đi công chuyện và đi vt mãi đến 9g hơn vẫn chưa thấy về.khi nói ra thì MC bảo con kg thể tách nó ra khỏi gia đình mẹ được........
* khi tâm sự cho mẹ chồng biết chuyện thì nói với em rằng : thôi bây giờ nó hư rồi mẹ mang nó về dạy,con có đồng ý không, em bảo để em bàn với chồng em thì mc kg cho, và có vẻ là ép em( cứ liên tục hỏi có đồng ý kg ) khi em kg còn cách nào khác ngoài gật đầu thì mc ép em phải ký giấy cam kết là đã đồng ý tạm thời sống xa nhau ( chông không biết chuyện này).khi em kg đồng ý ký thì bà bảo em là hổn và khôn hơn mc gấp ngàn lần. (chắc dụ kg được )lúc còn trong BV thì kg nhắc tên chồng em gì hết,chỉ nhắc tới thằng em chồng (ở Mỹ) là "bố NGUYÊn sẻ mang con đi mỹ" sau này nói ra ,chồng em nói đại diện MC sang xin lổi .me về nhắc khéo là chồng em là con làm sao mà đại diện người lớn được( chỉ nói cho em biết) em về bảo chồng lần sau đừng làm thế nhé,thế lá chồng lại về nói với MC , biết MC nói sao kg " con cái được quyền đại diện cha mẹ,ở khu nhà mẹ, con cái đại diện cha mẹ đi ăn đám cưới , đám ma hoài , Rồi nào la kg cho con em bận đồ VN vì sẻ ngứa em bé, nào là nếu nó khóc đêm phải cho uống thuốc siỏ ngũ( một dạng thuốc ngũ). kg tin vào các toa thuốc của bv nhi đồng mà tự ý mang thuốc sách tay từ mỹ về, và nói đã hỏi qua ý kiến bs, mắt con em có tí ghèn là buột em phải nhỏ thuốc, em bảo " dạ mẹ cứ để đó, từ từ con ....... nhưng em lén kg làm, sau này mới biết đó là thuốc sình bụng.
Gội đầu thì phải gội jonson & jonson sách tay của mỹ, ngoài ra tất cả hàng ở siêu thi là đồ vn ,kg tốt bàng hàng mỹ.
Một tuần chồng em chỉ ngũ ở nhà một đêm thôi, mọi chăm sóc con, em và mẹ em làm hết, mà vẫn chua vừa lòng , nhiều khi mới tắm bé xong , thoa phấn thay quân áo được 5p thì c về, c lại lấy khăn, lấy nước nóng , rồi lại thay quần áo, mẹ em có nói là mới tắm xong, c em chẳng thèm trả lời lấy một câu.
Cũng rất may mắn là con em hầu như là kg bệnh ( cám ơn TRỜI PHẬT), chỉ có sổ mũi khoãng 2,3 lần gì đó, kg sốt, kg khóc đêm,hầu như là kg có gì hết có thể nói là rất ngoan, cách đây khoảng 2t, con em mọc rang cắm, có bi tước một chút ( lần đầu tiên bị tước). ngày hôm đó bé đi chỉ có 2 lần thôi, mà c em đả lấy một it phân của bé chạy ngay đến bs gần nhà( bs này sao đó có nói lại với em là thật sự bi shock, ) nhà của bs đâu phải là phòng xet nghiệm đâu, nào là bàn thờ ông bà, cha mẹ, các bệnh nhi......thật là ô nhiễm hết sức. con em chỉ có 1 thôi mà c em thì tả cho bs nghe đến 10., làm có vẽ nguy kịch lắm,thế là bs chẩn đoán là có thể nhiễm trùng đương ruột, phải XN mới biết, thế là c em đùng đùng về nhà gây gỗ và bắt em phải cho con uống thuốc,em nói, trước tiên muốn uống thuốc phải có giấy kết quả cua bs, phải có toa thuốc, vã lại con em vẫn ăn, vẵn uống , chơi nhảy bình thường, chẳng có dấu hiệu gì cả, thế là c em liền gọi cho chị dâu em ( đang làm việc và ở nhà riêng cách xa khoảng 30km) quát tháo um sùm, xong rồi bỏ đi, chi dâu va anh trai vì quá lo lắng ,đêm hôm chạy qua nhà em, và ở đó để sáng mai mang bé đi bv NHI ĐỒNG, kết quả xét nghiệm là ÂM TÍNH.
Môt tuần sau c về, em mang giấy XN ra, rồi lại kiếm chuyện là đầu con em có gàu,rồi sẻ bi ghẻ tróc,v.v...."Em nói chuyện chẳng có gì mà anh làm um xùm lên thế, con bé đâu có gì mà anh cứ cho là bệnh này bệnh nọ, chị dâu đâu có liên quan gì đâu mà kêu trong lúc đang làm việc. c liền trả lời " VÌ TRONG NHÀ NÀY CHỈ CÓ TÔN TRONG BÀ CHI DÂU THÔI"em bo tay luôn, vì những điều c và gia đình c gây ra cho em, gia đình em chưa lên tiếng câu gì, còn chị dâu 1năm trời c em gặp chắc chưa tới 5 lần, mỗi lần chắc chưa tới một 1h. em tức quá, vì mẹ em đang sống cùng em, chứng kiến nhiều lần , lần này lại nghe câu này nữa , em đã đuổi thẳng c em ra khỏi nhà, và dt cho anh trai biết về nhưng sự việc đã xảy ra, anh trai co dt cho c em và hẹn thứ 7 về nói chuyên, nhưng sáng thứ 7, MC dt cho chi dâu và xưng hô với chi dâu là CHỊ CHỊ EM EM,và tyên bố rằng "CHỊ KG CHO NÓ VỀ NHÀ BÊN ĐÓ NỮA, BÂY GIỜ NÓ QUYẾT ĐỊNH LY HÔN RỒI, CHỜ TOÀ ÁN GIẢI QUYẾT" Em thật sự kg ngờ vì trước đây em có làm đơn xin ly hôn, nhưng ông đều giấu đi, co giận vợ bỏ đi, nhưng cũng về thăm con, nhưng từ lúc mẹ chồng em lên tiếng như vậy , c biến mất tiêu luôn, TẠI SAO CHUYỆN GIA ĐÌNH VỢ CHỒNG EM MÀ MC LẠI QUYẾT ĐỊNH , CHO PHÉP CHỒNG VỀ VỚI VỢ VỚI CON HAY KG CŨNG DO ME CHỒNG QUYẾT ĐỊNH.
C em có lẻ đã nộp đơn LY HÔN mà kg cần chử ký của em, và có lẻ kg dám đối diện cùng em, chỉ nhắn mail yêu cầu bổ xung kê khai tai sản ( chồng chẳng có gì, trong khi đó toàn bộ cơ ngơi là tiền của em)......Có bác nào biết luật thì giúp em với, đơn ly hôn kg có chử ký của vợ thì có hiệu lực kg, và em phải làm gì khi đối diện với một người chồng như vậy ở toà án, chồng em chỉ là một người to xác, nhưng đầu óc chắc chỉ là một đứa con nít nếu kg có mẹ bên cạnh thi kg biết gì hết.
TRƯỚC ĐÂY MẸ CHỒNG ĐÃ TỪNG NÓI VỚI EM, "NÓ NHƯ VẬY NÓ THẬT LÀ KHỐN NẠN VÀ TÀN NHẪN ĐỐI VỚI CON" sau khi biết em bị lên cơn sản hậu, co giật toàn thân ..... chuyện của em còn cách cứu chửa kg các bác ơi, c em nói với người bạn em là lấy lý do ly dị để về gặp con,và chờ em gọi dt để giải quyết va xin lổi.