Tôi 26 tuổi, lấy chồng được hơn một năm và có một bé gần 2 tuổi. Chồng hơn tôi 2 tuổi, anh là người hiền lành, đàng hoàng, yêu vợ thương con.
Khi con được gần một tuổi, phải nhờ sự can thiệp của cơ quan chồng và họ hàng hai bên, mẹ chồng mới đồng ý cho chúng tôi cưới nhau. Sau ngày cưới, bà gọi tôi vào phòng riêng nói chuyện. Bà bảo không bao giờ chấp nhận đứa con dâu như tôi, việc cưới xin chỉ là bất đắc dĩ. Giờ bà đối xử thế nào tôi cũng phải chịu. Tôi đừng trách bà, hãy về trách bố mẹ tôi không biết dạy con.
Sau khi cưới được một tuần, chồng tôi lên đơn vị làm việc (anh ấy là bộ đội chuyên nghiệp), mẹ con tôi ở cùng bà. Bà thường xuyên chửi mắng, bắt bẻ và nói xấu tôi. Khi chồng tôi về, bà tỏ ra thương mến, chiều chuộng tôi nhưng khi anh đi rồi, bà lại gọi điện phàn nàn để chồng nghĩ xấu về tôi.
Chồng tôi rất nghe lời mẹ. Anh bảo bố mất sớm, mẹ vất vả sớm khuya để nuôi anh ấy khôn lớn, là người con duy nhất trong nhà, anh ấy phải báo hiếu cho mẹ. Mỗi lần nghe mẹ phàn nàn về tôi, anh lại trách mắng tôi rồi sau đó vợ chồng to tiếng, cãi vã nhau.
Quá mệt mỏi, tôi đã đề nghị ly hôn nhưng chồng không chịu. Giờ tôi không biết phải làm sao, tôi không thể sống chung với mẹ chồng được.