Em xin chào các mẹ trên wtt.em đang ở trong tâm trạng khủng hoảng,đau khổ cực độ,mặc dù đang mang thai được 5 tháng,sau hơn 2 năm mong mỏi,chạy chữa có lúc đến tuyệt vọng.Chuyện là ngày 26 âm lịch vừa qua (chính là valentine ạ) em đã bị chồng đánh rất ác (đẩy vợ ngã ra giường,ngồi đè lên bóp cổ và tát),nguyên nhân cũng chỉ vì em ngăn không cho lão ấy đi chơi vì cả tuần đã chơi bời,nhậu nhẹt liên miên.sau khi đanh em thì anh ta bỏ đi,em quá sợ nên đã gọi cho bố mẹ đẻ và mẹ chồng lên nhà em (chúng em thuê nhà ở riêng).mẹ em xin mẹ chồng đón em về ăn tết.vậy là em ở nhà mẹ từ bấy đến nay.còn chồng không hề liên lạc với em,còn nhắn em là tự đi thì tự về (bố chồng em hôm sau xuống hỏi chuyện đã nói như vậy).sau nhiều đêm khóc lóc,suy nghĩ em thấy mình chỉ có 2 phương án:


1. Li hôn: tạm thời em sẽ li thân về ở với bố mẹ đẻ, chờ sinh cháu xong sẽ li hôn.nhưng việc li hôn đâu có đơn giản,phải không các mẹ: liệu trong thời gian li thân em có chịu đưng nổi cú sốc này,có đủ bản lĩnh để vượt qua cho mẹ tròn con vuông( mấy hôm vừa rồi em khóc quá,bị gò tử cung liên tục phải uống thuốc,lo cho con kinh khủng);em rất thương bố mẹ em,phải đau khổ mà bao bọc một đứa con gái dang dở,rồi miệng lưỡi thế gian liệu bố mẹ có chịu được;còn cháu bé trong bụng có tội tình gì mà sinh ra đã không có đủ bố mẹ?


2. Đành phải nhẫn nhịn quay về với chồng,tự chịu trách nhiệm về lựa chọn của mình.về phía em thì chắc sẽ làm được vì còn thương chồng thương con,nhưng về phía chồng thì em thấy: chồng không còn yêu vợ và cũng chưa quí con nên sống tiếp có lẽ rất nặng nề,nhạt nhẽo; em nhận ra chồng có bản tính hung dữ,ác tâm,mỗi lần tính vũ phu trỗi dậy thì trở nên rất độc ác,đánh cả phụ nữ mang thai dù em đã xin đừng đánh;sau này liệu cuộc đời em và con sẽ ra sao khi sống bên anh ta?


Cả hai phương án đều chưa thoả đáng với em,nên em tha thiết mong các chị,các mẹ đi trước cho em xin lời khuyên để em đủ bản lĩnh tiếp tục nuôi dưỡng cháu trong bụng,sing ra khoẻ mạnh...


Nói thêm về chồng và nhà chồng em:chồng em tuy tốt nghiệp một trường đại học lớn,đi làm cơ quan đầu ngành của Bộ nhưng vẫn rất ham chơi,nhậu nhẹt thuốc lá và cả gái gú đều dính đủ,đã từng đánh vợ 4,5 lần,mỗi khi nổi nóng thường chửi vợ mày tao và tục tĩu...còn nhà chồng em có mẹ chồng cũng rất thương con quí cháu nhưng tính đong bóng,nóng giận thất thường và độc đoán,nhiều khi ăn nói cay độc chả suy nghĩ gì;bố chồng em tuy ít nói nhưng lại rất lạnh lùng,cay nghiệt,bảo thủ và gia trưởng,chưa bao giờ coi em là con dâu,ngay hôm trc xuống nhà em đã đổi giọng xưng bác - cháu...một gia đình như thế còn tiếc cái gì,phải không các mẹ?Nhưng sao lòng em vẫn đau đớn lắm,thương mình,thương bố mẹ,thương con...


Gởi từ ứng dụng Webtretho của meBeBe2015