hôm nay lên đây, mình mong nhận được chia sẻ từ các mẹ:


Mình là người có gia đình, 1 bé gái gần 3 tuổi, con ở cùng mình. Từ khi cưới, vk ck mình mỗi người sống 1 nơi. Ck làm nghề tự do, mình làm việc Nhà Nước. Cái chính không phải k chuyển công tác được mà mình k về đó sống. Cuộc sống mình cảm nhận mình k thể sống được ở đó. Mà nếu chuyển chắc cũng k được vì biên chế đang đóng băng, gd ck cũng k ai quen để gửi mình về. Nhà ck có 5 người con gái và 1 con trai là ck mình. Ck không mướn ở hẳn cùng mình, trong khi trước khi quen ck, ck từng nói, vk ở đâu a sẽ ở đó k nhất thiết phải ở cùng cha mẹ, ở đâu miễn làm ăn được là được, có tiền nhiều thì về cho cha mẹ nhiều, ở đâu cũng báo hiếu đươc. Từ khi cưới đến nay, 4 năm, mình và ck gặp nhau khi 1 tuần hoặc 10 ngày, dù ck vẫn ở nhà mẹ, k phải đi làm xa. Có khi ở nhà ở k cũng k lên chăm con phụ mình, thay vì ở nhà thì lên ở cùng vk con cũng thấy hp. Và nhiều lần, nhiều cử chỉ lạnh nhạt với mình lâu dần. Trong khi mình đang ở cái độ tuổi cần tình cảm lẫn tình dục. Đôi lần mình muốn, mình nói thì ck lại k tới. Dần dần thành thói quen, mình muốn cũng k đòi nữa. Có khi ở gần mình cả chục ngày, đi vào ngủ sau cũng k vào ôm mình, Trong khi mình chờ, thử xem ntn. Ngủ cùng 1 phòng, mà người ngủ giường người ngủ đất. Tình cảm chết từ khi ck nắm đầu mình định vũ phu với mình v nói mình chó đẻ. Mình k chấp nhận được. Hơn nữa tháng mình k liên lạc và cầu mong con mình k đòi ba để cs 2 mẹ con được bình yên, con cũng biết chuyện k đòi ba trong thời gian đó, k nhong nhẽo này nọ. Mình sống được cs đó. Và ck tự tìm đến, chìa khóa nhà k có, vì mình đổi, đt cho mình, là lần đầu tiên gọi cho mình sau khi a ấy ra khỏi nhà trong đêm và nói sẽ k bao giờ lên nữa. sau đó thời gian, mình cũng nói chuyện, nhưng chuyện tình dục thì khó. Khi a ấy nằm trên người mình, mình cứ hỏi tại sao trước đây a ta đối xử với mình vậy?...? nhiều câu hỏi đặt ra trong đầu, mình muốn bỏ nó ra khỏi đầu để cơ thể điều tiết có chất để a ấy làm được, mình k phải đau. Đau lòng, đau trong tâm hồn và đau cả thể xác, mình toàn muốn đẩy ra vì quá đau. trong khi cơ thể mình bình thường có ham muốn, phải nói rất có. Lòng mình đã chết với họ. Đứng trước thềm cuộc hôn nhân sắp vỡ, mình phải suy nghĩ thật nhiều. Rằng sẽ được gì và mất gì. Con mình sẽ ntn. Đã có lần mình đến tòa xin hs ly hôn, đã từng viết và nhìn con lại bỏ qua, dẹp nó đi. và giờ lòng mình đã chết, mình có nên giữ hay kết thúc sớm để còn cơ hội cho mình.


Chuyện thứ 2 mình muốn chia sẻ là:


Trong thời gian buồn, mình đã tìm lên mạng đăng ký kết bạn, cũng hơn nữa năm, nói chuyện rất nhiều người, làm quen nói chuyện, rồi có khi không liên lạc nữa. Gần đây mình có tình cảm với 1 người, a ấy ly dị vk nhiều năm, con gái 8t sống cùng a. Có địa vị xã hội, ở rất xa mình, có thể nói đầu và cuối đất nước. Mình cũng cảm nhận được tình cảm ấy. Hoàn cảnh gd giống nhau nhiều thứ. Tìm được sự cảm thông lẫn nhau, hòa hợp trong suy nghĩ. Dù không gặp người này có lẽ mình cũng muốn kết thúc hôn nhân hiện tại. Mình không biết tình cảm ấy sẽ ntn, có nên tiếp tục. Giữa 2 người chỉ nói chuyện, chưa có gì gọi là quá giới hạn. Mình không muốn mang tiếng đàn bà ngoại tình, và mình cũng k muốn mình tham lam khi muốn có cả ck lẫn người yêu. Rồi ng ấy đau lòng khi ck lên thăm vk con, mình cũng sẽ đau khi nghĩ về người ấy.


Mong mọi người cho e chút kinh nghiệm sống, để giai quyết vấn đề của mình 1 cách tốt nhất