Nỗi buồn gửi gió mang theo


Tôi phải lsao đây .... Giúp tôi với


Tôi rất buồn và bây giờ tôi k biết phải lsao để vượt qua hoàn cảnh này....tôi và ck cưới nhau đến nai dc 7 tháng Ck tôi là một ng bình thường thì rất tốt là con người có trách nhiệm với gd và công việc... Nhưng khi mà 2 vck cãi nhau thì a là người sĩ diện cao... Dù sai cg k bao giờ làm lành trước ... Rất nhiều lần tôi đã nhẫn nhịn a để làm lành nc trk với a vì k muốn cái cảnh gd cứ mãi lầm lì như vậy... Nhưng ngày hôm nay tôi k muốn nhẫn nhịn a thêm nữa... Tôi muốn nhận ra điều sai của a để a sửa ... Nhưng sao mà khó quá


Trả là cách đây vài hôm bme đẻ tôi có lần cơm gọi vck t lên.. A đã đồng í nhưng a lại bỏ đi chơi bạc.. Khi mọi ng đã đến hết mà chưa thấy vck tôi lên bme tôi điện giục thì a k nghe máy ... Tôi điện rất nhiều cuộc a cg k nghe và mẹ ck tôi bảo xuống nhà a H để tìm a về... Tôi đang mang bầu gần 7 tháng một mik đi bộ xuống nhà a H để tìm ck... Bản thân mang bầu đã vốn dĩ mệt mỏi lại pai đi bộ tìm ck cảm thấy rất tủi thân nhưng tôi vẫn giữ í tứ đến nhà a ngta k làm ầm lên mà nhẹ nhàng nhờ a H gọi ck về hộ... Khi ck ra sân tôi rất giận lên đã nói câu quá sức chịu đựng của e rồi và rồi chỉ vậy thôi a đã chửi tôi từ khi đi về cho tận đến lúc về nhà rồi thì vẫn chửi... Tôi tính dễ tủi thân lên chửi t t đã khóc rất nhiều và k nói gì... Nhg a càng chửi tôi thậm tệ hơn... A nói tôi không được phép đi tìm ck... Và hơi tí là chảy nước đái nhện ra... Rồi rất rất nhiều nữa a xúc phạm tôi...tôi càng giận hơn... Sau đó a bỏ đi chơi tiếp k lên ngoại tôi liền mượn xe của bme ck đi lên vì tôi còn đang ăn chung...khi tối tôi đi về thì a cg k có nhà và tôi biết a đang đi liên hoan lớp vì hôm trước a có nói với tôi nvay.. Tầm 9h30 a đi liên hoan về và k về nhà mà đi đánh bài luôn... Tôi liền bảo mẹ ck và mẹ ck tôi đã gọi điện cho bố ck tôi ra đuổi về... Nhưng mãi a k về nhà mà a đi tiếp...mọi người trong nhà tắt điện đi ngủ hết rồi còn một mình tôi ngồi đợi ck về.... Ngồi một mình cùng những giận hờn tủi nhục và bị muỗi cắn xưng cả tay chân lên nữa tôi cảm thấy rất phẫn nộ... Tôi liền gọi lại cho bố ck nhờ bố gọi a về giúp và bố tôi nhận lời nhưng mãi 11 rưỡi a chưa về... Tôi vừa lo lắng vừa tức giận đi tìm a...đi bộ lang thang một thân một mình lại bụng to đi ra đường đêm khuya tìm ck... Tìm mãi k thấy ck đâu tôi thật sự lo .vừa đi vừa khóc gọi ck ơi ck đâu rồi...ldo mẹ đẻ tôi có gọi cho tôi và hỏi tôi lsao khóc ... Ck đã về chưa... Tôi bảo t đang đi tìm ck...mẹ đẻ tôi lo lắng cho tôi vừa khóc vừa gọi điện cho bố ck tôi nói bây giờ đêm khuya rồi và ck tôi chưa về mà tôi bụng to một minh lang thang đi tìm ck lên mẹ tôi k yên tâm.. Nhờ ông thông gia gọi ck tôi về mà nếu ck tôi k về thì sẽ đón tôi lên nhà ngoại chứ k để tôi lang thang tìm ck như vậy nguy hiểm...rồi mẹ tôi bảo bố đẻ tôi và e trai tôi xuống xem tôi đang ở đâu... Khi bố tôi xuống đến nơi thì tôi cg tìm dc ck trong tình trạng say rượu nhưng tôi biết ck tôi vẫn tỉnh táo để biết mọi sự việc... Tất cả mọi nỗi buồn tủi nhục cả ngày a dành cho tôi dồn nén giường như được bùng nổ ngay lúc này.. Về tới nhà tôi bảo tôi lên ngoại bố tôi đang ở đây r và a đã quát lên là tôi thách tôi rằng tao đố bố mày đón mày về nếu mày đi thì sẽ k có cửa về...tức giận càng cao trào tôi lấy quần áo đi xuống thì gặp mẹ ck tôi ở cầu thang và tôi xin phép mẹ ck lên ngoại chơi mấy hôm... Ck tôi chạy xuống nói lại câu thách thức đó và bố tôi đứng ở ngoài cửa đã nghe thấy hết và tức giận nói a k phải thách tôi... Lúc đó mẹ ck tôi mở cửa cho bố tôi vào và nc... Khi nói xong bố và e tôi đứng dậy đi về và tôi đã định ở lại rồi thì ngay lúc đó a lại đuổi tôi đi... Tôi và bố tôi liền xin phép mẹ ck tôi và bà cg đồng í lên tôi đi về cùng bố... Đến sáng hôm sau k biết mẹ ck tôi đã kể lại những gì cho ck tôi và bố ck tôi nghe ( vì ck tôi nói say k nhớ gì còn bố ck tôi thì ldo k chứng kiến ) mà khi nghe xong bố ck tôi nói bao giờ bố tôi xuống nc với bố ck tôi thì tôi mới được về còn k thì tôi không được về... Tôi bất ngờ trước điều đó... Tôi và bố tôi sai ở chỗ nào mà nhà ck tôi có thể cư xử như kiểu tôi bỏ đi cơ chứ... Là do a đuổi tôi cơ mà... Tôi và bố mẹ tôi cg nói bao giờ a lên đón tôi tôi mới về còn k thì thôi tôi k về.... Và ck tôi vì sĩ diện cg đã bỏ lại tôi ở nhà ngoại mà k đón tôi... Mấy ngày qua cg k hề nt gọi điện hỏi thăm tôi... Rằng như tôi k pai vk a như tôi và con k qtrong với a. A k hề nhớ mẹ con tôi vậy... Tôi vừa giận vừa buồn... Đôi lúc hận a nhưng mà tôi nhớ a ... Tôi thấy rất khó chịu với thái độ của a... A lạnh lùng đáng sợ ... A vô tâm coi tôi như người vô hình vậy .... K nt k điện thoại coi k qtam j tới mẹ con tôi.... Tôi buồn chán chỉ biết khóc khóc và khóc những ngày hôm nay thôi... Tôi thật sự thấy mệt mỏi ... Mọi người nói tôi phải lsao đây... Hãy giúp tôi với cho tôi một lời khuyên... Tôi cảm giác như gd tôi sắp đổ vỡ rồi... Tsao mãi a k nhận ra cái sai của mình mà sửa... A còn bảo a k bao giờ lên đón tôi và rằng bố tôi lai tôi đi thì pai lai tôi về và xuống nc với bố mẹ ck tôi thì tôi mới được về còb không thì tôi cứ ở đấy cho bố tôi nuôi... Tôi buồn và thất vọng rất nhiều về a