Em chán quá các mẹ ạ, giờ em ko xác định nổi phương hướng, hướng đi của cuộc đời mình nữa. Truyện của nhà em nó như thế này ạ.


Mấy hôm trc em có tìm mua 1 cái máy tính bảng, em chỉ định mua cũ thôi, rẻ rẻ để cho con em chơi điện tử với em thỉnh thoảng đọc báo chút chút. Máy em mua là tiền của em 100% chả liên quan gì đến chồng cả. Em định mua cái ipad1 cũ khoảng 6 triệu, em có nói với chồng. Hôm thứ 2 vừa rồi, trưa em đang đi cafe với chị làm cùng thì chồng em gọi điện. Chồng em bảo mang gấp 5 triệu về nhà anh bạn thân của chồng để rẻ lại cho máy của anh ý. Em răm rắp nghe theo, phi về nhà, cầm máy lên thì nó là máy xách tay HQ cũ mèm rồi, máy này nó gần giống galaxy tab p1000, bán ra ngoài chắc đc 4 triệu nếu máy dùng ổn định. Chồng em cứ kêu lấy đi, anh ý để rẻ cho đấy, máy chất lắm, rồi thế nọ thế kia. Em thì ko muốn mất mặt chồng, nên quyết định lấy dù không khoái tý nào. Cầm máy chơi đc 1 lúc thấy quá chán, em cũng định chờ ông ý gửi đủ phụ kiện lên( vì ông bạn này ở dưới HP) thì em sẽ mang ra hàng bán, chấp nhận lỗ vài trăm 1 triệu nhưng đc cái yên cửa yên nhà. Nếu máy này dùng ổn định thì cũng xong chuyện, nhưng vừa dùng máy đã bị sập nguồn liên tục. Em có tỷ tê nói chuyện với chồng em là anh ơi, máy này em tham khảo ngoài thị trường giá chỉ khoảng 4 triệu thôi, mà máy bị sập nguồn như thế này thì bán chả ai mua, ông ý bảo anh ko biết giá nên cứ nghĩ là rẻ, em cũng bảo là xác định sẽ bán đi chịu lỗ chứ ko muốn ông ý bị sứt mẻ tình bạn. Đến hôm thứ 3 máy hết sạch pin, anh kia mới gửi sạc lên cho em, anh ý kêu phụ kiện đầy đủ mà có mỗi 1 cái bao da rách như bang chủ cái bang và 1 cái sạc lô cũng gần đứt đến nơi. Em nhìn đã thấy chán, mang ra cắm sạc thì ôi thôi ko sạc đc, máy cứ đen sì, cắm 2 tiếng ko bật nổi máy luôn. Em gọi cho chồng báo về tình trạng máy, xong mãi ko thấy hồi âm lại vì chồng em bận chơi bài ạ. Em có nt lại cho chồng là máy hỏng như thế, em nhờ ng quen biết về máy mang máy đi xem nhé, cũng ko thấy hồi âm. Người quen của em dẫn ra hàng anh ý sửa quen, ngta xem qua, ko bung máy gì đâu ạ, ngta bảo là con này lỗi main rồi vì máy dùng bản 2.2.1 nguyên bản của máy thì ko lỗi phần mềm đc, nếu thay main hết 3 triệu. Em lại tiếp tục gọi cho chồng báo tình trạng, ông ý vừa chơi bài vừa trả lời kêu mày biết cái *** gì mà mang đi sửa, chửi em 1 bài. Em cũng rất nhẹ nhàng bảo là bây giờ thợ nó bảo thế thì em biết làm thế nào, anh gọi điện bảo anh H là thôi em ko lấy máy nữa, trả anh ý máy còn tiền bao giờ lấy cũng đc. Ông ý dập máy ko thèm nói với em nữa. Em ôm 1 cục tức trong lòng, em nt bảo chồng em: " Máy như thế này làm sao dùng đc mà mua? Anh gọi điện bảo trả anh ý máy đi, anh đừng để em phải nói trực tiếp với anh ý nó mất hay đi" Chồng em ko thèm nt, ko thèm nghe máy, đc 1 tiếng sau, em liên tục gọi ko đc, cái cục tức của em nó lên tận cổ. Em nt cho anh kia rất nhẹ nhàng là "anh ơi, máy anh bị sập nguồn, sạc ko lên em mang ra hàng ngta bảo thay main mất 3 triệu nên thôi em ko lấy máy nữa, anh cho em gửi lại, sorry anh nhiều, mong anh thông cảm giúp em". Ông ý ko thèm nt hay gọi điện lại cho em 1 câu nào, gọi thẳng cho chồng em bảo là em bảo ông ý lừa đảo. Chồng em gọi điện cho em chửi 1 bài dài, kêu mày đưa máy đây tao đập nát ra mày đỡ phải dùng, mày ko đc động đến bạn tao.


Em và chồng làm cũng công ty, ông ý phi 1 mạch từ chỗ chơi bài về phòng em ngồi, giằng túi em tìm máy, em kệ. Ko tìm thấy vì em cắm sạc ở góc phòng. Ông ý giơ luôn tay đánh em tại trận, 2 vợ chồng em đánh nhau 1 trận quyết liệt, mọi ng vào can giữ ông ấy, ông ấy chửi em như 1 con chó, cố tình đánh tiếp em điên quá phi vào bếp cty lấy dao ra, mọi người sợ quá, nhảy vào giằng dao của em ra đuổi ông ý về.


Cuộc sống của em từ ngày cưới đến giờ như 1 địa ngục vậy, chả bao giờ chồng coi trọng. Trong mắt chồng thì con chó con mèo còn hơn em. Sáng 2 vợ chồng cùng phải đi làm, em dạy sớm cho con ăn, vệ sinh cho con rồi đưa đi học, thế mà ông ý còn bắt em phải chăm mèo con, chăm chó của ông ý nữa. Nhiều khi em thấy sao cái số em nó lấy chồng nhục nhã quá, muốn bỏ nhưng vì con lại thôi. Em giờ ko tìm thấy lối thoát cho bản thân mình ở đâu nữa, cuộc sống bế tắc.....