Ck thân yêu!


Vk viết những lời này đang trong 1 tâm trạng rất tức giận ma hơn thế nữa là thất vọng ck ạ! Người ta nói "hôn nhân là mồ chôn hạnh phúc" có lẽ câu nói đó đã có "tac dụng"cho đôi ta rồi đó ck.chúng mình yêu nhau 4 năm sâu đậm,dành cho nhau những thứ ngọt ngào nhất,chúng ta cưới nhau trong sự chúc phúc của 2 gia đình,trải qua bao nhiêu sóng gió,tinh yêu đẹp của cô sinh viên sư phạm và chàng kĩ sư xây dựng tương chừng không hợp(ngành nghề) lại có ngày đơm hoa kết trái nên 1 cô công chúa dễ thương,hạnh phúc òa đến với vk thật nhanh nhưng cững chóng tàn theo cái gọi là hôn nhân đó.


Ck,ngày đó là 1 con người hiền lành,dịu dang(như mẹ vk tưng đánh giá),rất chu đáo, biết quan tâm va còn co chút lãng mạn,thế nên vk đã đặt trọn niềm tin vào ck rồi ngu ngốc vứt bỏ hết sự nghiệp và ước mơ để vun vén cho mái ấm gia đình.


2 năm trôi qua thật nhanh ck ạ,từ ngày chúng mình lấy nhau đến giờ thời gian ck ở bên vk không nhiều,vk mang bầu cũng là lúc ck phải đi công trình xa nhà,1 mình vk vừa đi làm vừa tự chăm sóc bản thân không 1 lời oán thán.vk thương ck nên 9thang mang thai k 1 lần vk bắt ck đi mua món này món nọ ,khi mình biết đứa bé lá con gái vk biết ck hơi buồn,ck im lặng và chắc là hơi thất vọng nhưng đó cũng là con ck cơ mà.


sinh con ra ck được chuyển về gần nhà để tiện chăm sóc vk con,ấy vậy mà chưa 1 lần ck nấu ăn hay giặt giũ giùm vk,bà nội,bà ngoại vào 2 tháng chăm cháu rồi về còn lại 2 mẹ con với biết bao khổ cực,ck có biết chăm con là khổ lắm không?đêm k ngủ được 2 mắt cứ sưng vù lên,sáng 5h phải dậy nấu bửa sáng ,bửa trua cho ck mang đi vì ck k ăn đc cơm quán,con thức thì phải trông con,con ngủ tranh thủ việc nhà,ấy thế mà ck đi làm về chỉ biết năm chơi game,đọc báo để vk chạy xắng lam bao nhiêu việc 1 mình,nhờ ck tí việc ck kêu mệt lẵm ,nhưng ck à,sao ck biết mệt mà vk k biết mệt hả ck,vk cũng là con người mà,trâu bò về đêm nó còn đươc ngủ cơ đấy còn vk,vk phải chăm con,đã có bao giờ ck dậy pha cho con 1 bình sữa chưa?vk k có sữa nên phần lớn là uống sữa ngoài,ck và nhà ck nói này nói nọ,đâu phải vk k cho con bú hả ck,làm mẹ ai chả muốn tốt cho con.con mình hay đau ốm 1 mình vk ôm đi Nhi Đồng,thức trắng đêm k ngủ được,ck thì nghe con khóc liền ôm gối sang phòng khác ngủ,vk nhìn theo lệ đầm đìa.con đc 3tháng ck suuốt ngày nhậu nhẹt,khi sớm thi 10h,k thì 12h đêm mới về,tại sao ck vô tâm đến vậy hả ck,có lẽ vk cứ ôm việc vào người rồi biiến ck thành 1 con người vô tâm tính hay vì đó là con gái nên ck k yêu nó hả?con nó cần tinh thương của cả cha và mẹ,cần 1 mái ấm để che chở,yêu thương chứ k phải là 1 mái nhà lạnh lẽo...


Hôm nay ck lại đi nhậu,vk ở nhà ru con hết 1 tiếng đồng hồ nó mới ngủ,ck cũng biết nó rất khó ngủ mà,ấy vậy mà ck về trong hơi men nồng nặc rồi dựng nó dậy,bị đánh thức nó khóc rồi ck để măc nó và đi ngủ,vk nhìn con khóc và những kìm nén trong lòng bỗng vỡ òa,vk khóc,khóc cho con,khóc cho mình,khóc cho cả quá khứ và tương lai...


Tính yêu ư?đó là thứ rất dễ tìm nhưng lại càng dễ mất lăm ck ạ,nếu k trân trọng thì có ngày nó cũng đi thôi.


Gửi ck vô tâm của vk!


Các mẹ ơi! Mình phải làm sao ạ?