Chồng muốn ly hôn khi vợ có bầu 8 tháng để lấy người khác. Mọi người giúp e với!!!
Chào mọi người! Em năm nay 24t, lấy chồng được 2 năm sau 7 8 năm quen nhau. Lúc quen a, vì thân thế dòng họ nhà a k tốt, ba mẹ a thì ly hôn mà gia đình e thì vốn có tiếng là gia đình gia giáo nên ban đầu ba mẹ e k chấp nhận a nhưng vì thấy chúng e thương nhau mà mẹ e thì ko muốn e đau khổ nên đã khuyên nhủ ba để cho chúng e qua lại, tìm hiểu nhau. Sau khi chị cả của e lấy chồng, ba mẹ thấy chúng e cũng quen nhau lâu nên đã nói gia đình a xuống bàn việc cưới hỏi. Lúc đó, công việc của a cũng tạm ổn định nhưng ba a đòi ly dị rồi bỏ đi, gánh nặng gia đình đè nặng trên vai a. Gia đình lâm vào cảnh bi đát hơn khi mẹ a vì buồn chán lao vào đề đóm rồi nợ nần phải bán nhà để trả một phần nợ, còn lại thu trả góp hàng tháng cho người ta, cũng may mẹ a còn chừa lại 1 khoản để xây được căn nhà nhỏ cho mấy má con nương tựa.
Từ lúc đó, a bắt đầu đi làm xa khi thì Bà rịa, Long khánh, Tây ninh, 1 2 tuần mới về nhà vào cuối tuần thăm gia đình nhưng chúng e vẫn duy trì bên nhau. Em rất thương a và thông cảm cho gia đình a. Khi ba mẹ e đặt vấn đề cưới hỏi, a cũng k từ chối dù biết hoàn cảnh khó khăn nhưng a nói sẽ chấp nhận vay tiền để lo cho e có đám cưới đầy đủ. A vay Prudential 70tr để lo đám cưới, e thương a nên cũng cố gắng giảm bớt chi phí lại, vàng cưới cũng là đi thuê. E rất hổ thẹn với ba mẹ mình vì cảm giác như mình lừa dối ba mẹ vậy nhưng rồi tự an ủi miễn sao mình hạnh phúc thì chắc ba mẹ cũng sẽ vui lòng thôi.
Đời ko phải lúc nào cũng như mình muốn các chị ah. Cưới nhau được vài tháng e đọc được tin nhắn a nói chuyện với người khác, e tra hỏi thì a nói chỉ nói chuyện vui thôi chứ k có gì...E đau khổ đòi về nhà mẹ, a quỳ xuống khóc lóc, van xin e tha thứ. E cũng k muốn ba mẹ đau lòng nên bỏ qua cho a nhưng lòng tin thì k còn như xưa nữa.
Rồi a vẫn đi 1 tuần về nhà 1 lần bao lần e khuyên a kiếm công việc gần nhà đi k phải đi xa vất vả mà a k chịu, lúc đó sếp của a hứa hẹn làm tốt sẽ thăng chức cho a nên có lẽ vì như thế mà a cứ cố bám vào công việc đó. Nhà a thì ít người, họ hàng nhà a ai cũng con bồng cháu bế nên mẹ a cũng muốn có cháu nhưng tụi e biết hoàn cảnh bây giờ có con thì rất khó khăn, e cũng chưa có việc làm ổn định nên muốn để 1 vài năm cho ổn mới tính. Có lẽ nhìn thấy họ hàng, bạn bè ai cũng có con, đỉnh điẻm là khi chi gái e sinh con được vài tháng thì a ngỏ ý muốn có con. E lo lắm vì sợ sẽ k thể lo cho con đầy đủ được nên gàn đi nhưng a thì cứ làm bộ dạng thèm con lắm rồi mẹ a cùng nói xa gần thêm người quen biết gặp là hỏi khi nào có con...Cứ vậy rồi e cũng lung lay thôi thì "Trời sinh voi sinh cỏ" tới đâu lo đến đó, đằng nào cũng phải có con thôi thì chiều lòng a. Rồi sau đó vài tháng e có con. Cuộc đời e rẽ sang một hướng khác. Thời gian đầu khi biết có con, gia đình e vui lắm nên e cũng thấy hạnh phúc nhưng trời chẳng chiều lòng người, công việc của a vì xích mích với sếp nên a xin làm chỗ khác, những tưởng sẽ có cv tốt hơn sẽ có điều kiện cho con hơn nhưng "có tiếng k có miếng" công việc mới của a còn phải đi nhiều hơn, áp lực nhiều hơn và a cũng thay đổi gắt gỏng hơn trong khi e mang bầu vẫn cố làm này làm kia để tự lo tiền ăn, sữa, khám thai đỡ cho a phần nào nhưng nhiêu đó k đủ để a bớt lo vì 1 tháng tiền trả nợ vay NH, tiền trả nợ của má, sinh hoạt gia đình...Đồng lương của a k thấm vào đâu. Bụng e càng to thì a đi càng lâu 1 tuần, 2 tuần rồi gần đây a đi 1 tháng ko về. Bầu bì nặng nề mà chồng k quan tâm đi cả tháng ko đt, nt chỉ gọi cho mẹ chồng e chứ k gọi cho e. E đau khổ, tuyệt vọng đã nt cho a e muốn chia tay. Thật lòng e k muốn vậy, ko muốn con e k có ba, chỉ là hy vọng a hiểu sự vô tâm của a mà sửa đổi để con có gia đình trọn vẹn vì e biết a rất thương con. Nhưng khi e nói vậy a hỏi e đã quyết định chưa? Nếu đã quyết định thì tùy e, a vẫn sẽ lo cho e và con đầy đủ...
E bàng hoàng k tin rằng người chồng mà e chấp nhận đánh đổi tất cả để ở bên nay nói những lời như vậy khi e ngày sinh sắp tới nơi rồi...E gặng hỏi có phải a có người khác nên đối xử vói mẹ con như z? Ban đầu a chối nhưng khi e giả bộ đã biết hết rồi, giờ a nói hay để e gặp tận mặt thì a thừa nhận đang quen người khác..
Sau khi khóc hết nước mắt, bình tĩnh lại e nghĩ vì con e sẽ tha thứ vì cho rằng a cũng như người ta lúc vợ bầu bì thì lăng nhăng vậy thôi nhưng e k ngờ mọi chuyện đâu đơn giản như e nghĩ.
Tuần rồi a về, khi đi ngủ e và a nói chuyện, e muốn khuyên a suy nghĩ lại, quay về với vợ con để gia đình đoàn tụ, nghèo 1 tý nhưng hạnh phúc rồi ra cữ e sẽ đi làm cùng a vượt qua lúc khó khăn này nhưng a vẫn giữ quyết định ly hôn. A nói lúc này điều tốt nhất a có thể làm cho mẹ con e là ly hôn với e. Trong lúc e và a nói chuyện với nhau thì e thấy a có đt nhưng lại tắt máy k nghe rồi khi a đi vệ sinh k mang đt theo (Trước đó a xài smartfone cài pass nên e k làm được gì, lần này vì đt hư nên a xài 1280 nhưng lúc nào cũng giữ khư khư đi vs cũng mang theo k hở ra lúc nào) e đã xem tin nhắn của a thì thấy nội dung:
- Làm gì đt k nghe lại tắt máy, sợ nó ak?
- Nói nó chưa?
E xem thời gian thì chính là lúc a tắt máy k nghe. Khi a vào phòng thấy vậy thì đòi giựt đt lại. E hỏi a thì ra đây là lý do a đòi ly hôn với e sao? A im lặng rồi trả lời rằng: Nếu e đã biết a sẽ k giấu, sẽ nói hết cho e. A nói là a quen con này là dân giang hồ (A nói sau này a mới biết), là chị đại trong SG. Nó bắt a phải ly hôn để cưới nó thì nó sẽ trả hết nợ nần, lo cho gia đình a sống thoải mái, và cho a tiền để lo cho mẹ con e đầy đủ còn nếu a bỏ nó thì nó sẽ lấy đi những gì quý giá nhất của a mà theo như a nói là sẽ nguy hại cho mẹ con e...A nói a k muốn bỏ e nhưng a k thể liều với mạng sống của mẹ con e được và mong e sẽ hiểu cho a. Cho a 2 năm để giải quyết chuyện này rồi sẽ đón mẹ con e về sống hạnh phúc. E hỏi a a dùng 2 năm để giải quyết như thế nào? A nói là a sẽ lợi dụng nó để trả được nợ nần, lo cho gd, lo cho mẹ con e sinh nở, sống thoải mái rồi a tích góp làm ăn đồng thời sẽ làm cho nó chán để ly dị...
E nghe mà k tin vào tai mình, cảm thấy rất hoang đường mà bàng hoàng k biết phải làm sao!? Thật lòng e rất thương a vì biết từ nhỏ a đã rất khổ, lớn tí thì lại phải gánh vác gia đình, bao nhiêu mệt mỏi, áp lực và tuyệt vọng nhưng e k thể nào mang hạnh phúc của mình ra để đỏi chác như z được. E sợ rằng đó chỉ là cái cớ để thuyết phục e đồng ý ly hôn. E nói là đợi con lớn 1 tý rồi tính được k vì e hy vọng khi con 6th 1 tuổi e sẽ đi làm, bất kể làm gì để phụ giúp a, để con có cha...nhưng a nói là giờ a thất nghiệp rồi vì bị sếp cũ chơi xấu nên a bị mang tiếng, phải nghỉ việc. Từ mấy tthasng nay là a lấy tiền của con đó để sống để trang trải gia đình...Nếu giờ e k chịu ly hôn thì nhà sẽ k có tiền ăn, trả nợ, người ta xiết nhà rồi e sinh con cũng k có tiền để lo...
E như rơi xuống vực thẳm...Gia đình mình, hạnh phúc của mình bây giờ phải phụ thuộc vào người tình của chồng...
E mệt mỏi quá, e muốn buông xuôi tất cả để cho chồng e được thoải mái, để gia đình chồng e có cuộc sống sung túc không phải ăn bữa nay, lo bữa mai, để con e k phải đói khổ...nhưng liệu có được như vậy k? Hay là chỉ là 1 cái vực thẳm khác? Liệu sau 2 3 năm a có còn thương 2 mẹ con e mà quay về hay là rồi e tự tay mình đánh mất tất cả? E k còn chút niềm tin nào vào cuộc sống này nữa rồi nhưng còn con e thì
sẽ ra sao? Tới lúc a có con với nó, sống sung túc như z liệu còn muốn mẹ con e k dù a nói là sẽ k có con z nó vì a lấy nó k phải vì tình, a chỉ có e và con thôi nhưng ai biết được? E lấy gì để tin tưởng vào a nữa đây? E sợ rằng khi e ký đơn ly dị rồi chính là lúc e 2 tay mang hạnh phúc của e cho người khác để con mình phải thiệt thòi...E phải làm sao bây giờ? Nếu đúng như a nói, nếu e nhất định k ly hôn thì gia đình e phải sống như thế nào khi e còn 1 th nữa thôi là sinh rồi...Ai cứu e vói???