Chào các mẹ/chị. Em mới lấy chồng 3 năm. E xin sơ lược qua 1 chút thế này.


E sống với gia đình chồng có bố mẹ chồng và chồng em. E chồng cũng lập gia đình và đã ở riêng. Hiện tại e cũng sinh 2 cháu và đều là bé gái.


Trước đây trong thời gian yêu nhau e còn đj học. Chồng e đã đi làm ( công việc là kinh doanh cho gia đình, 1 tháng bản thân chồng e kiếm cũng không tệ cỡ 2-40tr/ tháng) đến tầm 1 năm trước khi cưới cho đến bây h thì công việc của chồng gần như là ko có thu nhập. Kinh doanh không tốt nên tạm thời nhà em hiện không buôn bán j. Chồng e tầm 4 năm nay gần như chỉ đi chơi. Ko làm j hết


Khi e về làm dâu thì e đi làm nhà nước 1 tháng 3tr. Nhà chồng e cũng không thiếu ăn nên ko bắt con trai hay con dâu đóng sinh hoạt phí từ hồi đấy cho đến bây h hoàn toàn ko phải đóng. Nếu có đóng hộ mẹ chồng sẽ trả lại. Bố mẹ chồng e vẫn có tiền dù ko kinh doanh nhé. Vì có tiền thuê của 2 căn nhà. Đại khái là ko sợ chết đói. Nhưng ko cho tiền để sài thôi.


Sau khi sinh cháu thứ nhất e ở nhà luôn kinh doanh trên mạng. Tiền kiếm ra đủ nuôi 2 đứa con. Thi thoảng mua sắm cho bản thân và tích đc chút xíu để kinh doanh. Hồi đầu đẻ đứa đầu xong còn bắt chồng đưa 4tr/ tháng sữa bỉm cho con. Đưa đc 2.3 lần là e thấy ko có khả năng đưa nữa e cũng ko ép.


Cho đến h em kiem 1 tháng cũng cỡ 2-30tr, nhưng vì chồng ko đóng góp nên sinh ra ức chế. Tiền kiếm nhiều hay ít ko quab trọng. Nhưng e thấy chồng e chả có trách nhiệm j ở đây cả. Lại còn ỷ lại chẳng chịu làm j cho ra tiền. Thi thoảng hết sạch vẫn xin mẹ vài triệu tiêu vặt( nói ra thì xấu hổ). Cho đến hôm qua thực sự tức quá. Buôn bán onl nên điện thoại của e lúc nào cũng trong tình trạng khách gọi hàng liên tục. Kể cả bữa cơm cũng vậy. E bận có chút chuyênn chạy xuống đường mà khách gọi chồng e thấy cũng k nghe. Trong khi đã nói bao lần là đt ko khách thì là shiper họ gọi. Cho nên e k có đấy thì nghe máy hộ em. Nhưng đây nhất quyết ko nghe. Bán onl ko có cửa hàng khách gọi ko nghe họ sẽ bực sau bỏ đj coi như mình mất khách. Về e thấy vậy lúc ấy nói thật e muốn bổ vào mặt chồng e lắm. Chả bao h e nghĩ lấy nhau mà e khổ như này chạy ngược chạy xuôi lo kiếm tiền nuôi con .chong thì đã đ** đưa đc cái đồng nào cho vợ. Vợ thì cứ lăn ra kiếm tiền. Chỉ vì 2 đứa con chứ mình em 3tr lương nhà nước e vẫn sống nhăn răng... ức chế nói mấy câu mà bố chồng gạt đj. Có lẽ nói xong chắc bố mẹ chồng cũng phải xấu hổ vì con mình. Mẹ chồng e chả thương gì con dâu nhưng hàng tháng vẫn đưa e 2trieu cho cháu đóng tiền học.


Tính thì lười vậy đấy nhác việc. Ko chịu khó làm. Trước yêu thì chăm lắm. Mà giờ chả hiểu sao lại ra như vậy. H e chỉ mong kiếm nhiều tiền 3 mẹ con em bỏ ra mua cái nhà chung cư ở cho sướng. Vì nếu xét bây h chồng e ngoài giải quyết nhu cầu sex ra thì gần như chả giúp em cái j. Chơi với con chỉ đc 1 lúc. Tính thì cục cằn hở tí quát với nạt con. Tối qua quát con bé con mà nó khóc nôn sạch bách.thuong con mà chỉ muốn đồ sát chồng. Có cục gạch chắc e ném vỡ mẹ đầu chồng e ra cũng nên.


H e làm thế nào hả các chị. Công tác tư tưởng cho chồng e thì chắc nói rã họng ko thông. Hay e cứ lẳng lặng mà sống tích tiền mua nhà mà ở. E tính kế thoát ly lâu lắm rồi. Chẳng qua chưa đủ kinh tế thôi. Cho e lời khuyên với