E buồn quá. không biết tâm sự cùng ai và cũng không biết nên giải quyết như thế nào, nên mạo muội viết vài dòng xin ý kiến các mẹ, nhất là các bố. Nếu bố mẹ nào cảm thông thì comment chia sẻ giúp em.


Trước khi cưới nhau, e có quen 1 người dàn ong da có vợ, e da co quan he chăn gối, nhưng e phát hiện và rồi chúng e chia tay. Nhưng e yêu anh đó nhiều lắm. Về sau chúng e van la ban bè tot ( 1 cach trong sang). roi e quen a - chồng e bây giờ- e rất yêu a ấy. Lúc quen nhau, e có nói cho a ấy biét nguoi dan ông ngay xua e quen, va họ đã gặp nhau, mối quan hệ rất tốt, thậm chí con làm ăn chung voi nhau nua, đi nhậu thuong xuyên, thậm chí đi bia ôm với nhau. ( E tin chồng e nên vẫn cho đi)


Rồi e có con.bây giờ bé đã duoc 5 tháng tuổi rồi.bé rat de thuong va đáng yêu. Vấn đề xảy ra từ đây...


Truoc khi cưới nhau, 2 đứa rất lãng mạn và quan hệ chăn gối rât deu đặn (5lan/ tuan), e rat thich và cảm thấy thỏa mãn lắm :) Nhưng cưới xong , chỉ khoảng 3 tháng thì a ấy như không muốn nữa. CHỉ khi nào e đòi hỏi thì miễn cưỡng lam mà thôi. E biết vậy nhung van cho qua. Rồi khi e có thai cho đến bay giờ, chúng e chua hề quan hệ voi nhau 1 lan ( hơn 1 năm) . Lúc đầu a viện lý do e bé, e cũng buồn lắm và cố nhịn, nhung đến hôm nay đã quá thời gian ở cử ( e bé da 5 thang tuổi). Nói với các mẹ là trong qua trình mang thaie chỉ lên 5 kg, nên khi vua sinh e bé xong là e lấy lại phọt rồi, thân hình e rất chuẩn ( nếu ra duong chac chắn ko ai nghỉ la e da co gia dinh va da co con), e không xấu :(


Cho den cach day 1 tuần, tụi e cãi lộn nhau du dội, lan đầu tiên a ấy xưng hô bằng "mày tao", troi đất như sụp đổ, roi dẫn đến đánh nhau. E bị sốc dữ lắm... Toi đó e khóa cửa phòng ko cho ảnh vào ngủ chung. Qua 2 ngay sau, ảnh xin lỗi và nói với e 1 lý do mà đến bây giờ, khi viết nhung dòng này mà nước mắt e không sao cầm được... Anh nói: "Sở dĩ vợ chồng không gần gũi nhau, là vì anh không vượt qua được chính mình, ngày xua khi biết e đã không còn trong trắng, a đã thề thốt này nọ, hứa này nọ, nhung a ko làm được. Mỗi lần làm chuyện ấy, a chỉ làm như nhiệm vụ và ko thấy ham muốn. Anh thấy rất thoải mái khi ko phải làm chuyện đó"...


Em cảm thấy như bị xúc phạm nang nề, e đã nói hết ngay từ khi quen nhau, e đâu lừa dối gì anh đâu, chap nhận duoc nhau thi mới đên với nhau, nếu vướn mắt thì đừng cưới. E đâu ép a lấy e, mà chính ngày xưa a đã cố thúc giuc e, gia dình e cho cưới ( ba me e phản đối, không muốn e lấy anh vì a ngheo và ko biết cách ứng xử, trình độ học vấn thấp hơn e). Ngày xưa a tỏ ra yêu e, sợ mất e (vì e rất có nhiều con trai theo đuổi), nên muốn cưới e mau chóng. Vậy mà giờ đây anh nói những lời lẻ như vậy, sao e đau đớn, xót xa cho thân phận của e quá :(( :((


E viết dài quá, e muốn viết cho lòng nhẹ nhàng hơn, vơi bớt đi nỗi buồn, e ko biết nên tâm sự cùng ai về vấn đề thầm kín này, e xấu hổ quá. Đời e sao cuối cùng lại có kết cục như thế này. huhuhhu.....


Nếu anh chị nào cảm thông thì hãy cho e 1 lời khuyên, e chân thành cảm ơn