Ngày xưa e quen chồng mình, chúng em rất hạnh phúc, anh thương yêu e vô cùng. Em là giáo viên, còn chồng em là kế toán, chúng em yêu thương nhau dù bất chấp gia đình chồng không đồng ý vì không hợp tuổi, khắc khẩu. Em và chồng quyết tâm đến với nhau, dường như ngày tháng hạnh phúc sắp hết sau hôn nhân. chồng e cũng thừa biết e là con cưng từ nhỏ lớn không biết làm gì, nhưng lại không thông cảm hay quát hay nạt, đập bàn đập ghế, làm sao nói gì vợ nghe dc. Theo thời gian công việc e quen dần. Nhưng e vẫn bị chê bay, vì e sợ làm sai, a và gđ a yêu cầu cao lắm, lúc nào e cũng phải hỏi, bị người ta chửi trên đầu lại không dám dùng lời đanh đá mà nói lại.


Chồng e, e k nói dc gì, suốt ngày đi chơi, xài tiền, đã thiếu nợ ngân hàng vì lo đám cưới, lại k lo trả hết, suốt ngày lo đi chơi, bỏ e suốt. Cứ nghĩ sắp hết nợ, ai dè, a lại đi mua đt cảm ứng, trả nợ ngoài vì chơi bời, lại vay thêm tiền. E mở miệng nói gì thì chồng e nói: ký đơn ly dị đi, khỏi nói nhiều. Đơn này a đã gửi wa gmail cho e 3 lần ùi, từ hơn năm nay. Anh thường đi chơi với bê đê và chơi với 1 cô giáo hay hát chung, bao lời đàm tiếu, cô ấy lợi dụng làm này làm kia, nhưng vợ nhờ thì quát nạt.


Cuộc sống cứ trôi đi vô vị, nhưng e vẫn rất thương chồng. còn chồng e thì nc trỏng trỏng, thô lỗ, k xem e ra gì, đến trường là nói nhiều câu sốc lắm. E nói: a đợi e đi làm, thì lại xách xe bỏ đi, ai cũng có xe tự đi đi.


Nhắn tin trên fb cho e hoài: e ghét, e hỏi sao ại đối xử tệ với e.


a trả lời: tính cách chúng ta quá trái ngược đến nỗi k thể hòa hợp dc, chúng ta giống như nồi cơm bị thiêu vậy đó...


Rồi nt: " dạo này a thấy e siêng việc lắm đó( bình thường e đi dạy bận lắm, mấy ngày ktra xong rảnh rỗi mà nên làm việc nhiều), e khỏi làm mắc công, k ai bênh vực e đâu".


Thấy a ẵm cháu e nói: cậu 1 ơi, cậu 1 có con đi, cậu 1 ẵm cháu hoài hà. A nt cho e: "K phải k muốn có con, mà vì a k muốn có con cùng e. với e anh k còn hi vọng nào hết".


E hỏi, e là vợ a, e làm gì mà a k còn hi vọng với e". A trả lời:
Mot con nguoi dau oc luc nao cung tre con. Noi nhieu them met. a trả lời


"A thay roi. O ben canh e. A ko thay duoc tuong lai gi het.


Cai gi cung ko biet lam. Day thi ko nho. Nhung lai ko biet dong nao


Xin loi. Noi hoi nhieu roi


Fai roi. E nen de do ve tren lan di. Mai mot khoi phai don. Do ton cong he.


A da chan lam roi. Bay gio a chi muon duoc tu do ma thoi"


Đây là nguyên văn a nt cho e nè, e đâu có tệ đến nỗi đó, ít ra cũng biết nấu cơm, làm cv nhà, nấu ăn, nghệ thuật cái gì đẹp thì e làm rất giỏi. e tâm sự với mẹ chồng thì mẹ chồng nói: ngta có trí nhớ còn bây k có trí nhớ. E la trời thầm nhưng k dám nói 1 câu vì thế ngta xem thường đấy. E không có trí nhớ mà dặn e e nhớ e làm, k có trí nhớ mà e cũng đi làm dc đem tiền vềhàng tháng 1 triệu để phụ tiền chợ, e có ăn ở k đâu hà, mà chà đạp thế. Cha chồng thì khác có đạo đức, nói k có tlai sao cưới chi? mẹ chồng Nhiều khi lại nói e như con lãi(e ốm vì e bệnh khuẩn Hp đó),


Vc thì đêm e quay sang ôm anh, anh ngoảnh mặt quay lưng đi, sh vc chỉ là e chủ động, 1 tháng dc 1/2/3 lần là cùng. e k ham nhưng e chỉ cần a thương e.


E chồng bằng tuổi mà kêu nó bằng cưng nó nói vớ mẹ chồng e: nó lớn rồi mà kêu nó bằng cưng nó nghe sởn cả gai óc.


E đã níu kéo bao năm wa. ở trường mn nói chồng e k tôn trọng e gì hết.


e cũng k hiểu vì sao đòi thôi vợ mà k tự in đơn đưa vợ ký, e kêu đối diện với e thì nhấm mắt ngủ. suốt ngày lầm lì, nc thì sốc. A là Đảng viên.


E k đến nỗi tệ, ngoại hình cũng k tệ, chỉ hơi gầy. E cũng làm dc việc. Nhiều khi rảnh chặt dc 3 thước củi dừa, hỏi chồng e giỏi k? c bảo nhiu đó mà bầy đặt khoe. e làm gì a k ngó tới, chuyện nặng nhọc a cũng k ngó, chỉ ôm cái đt mà nt suốt.


e làm gì đây? ai cũng bảo e về mẹ sống đi. người thì kêu nc trực tiếp với chồng.


mn nghĩ xem giúp e cách nào hợp nhất.


mn đừng đăng bài lên fb nha. e chỉ muốn bình an thôi