1 là : với những người thương vợ, sợ gia đình tan rã thì mỗi khi có chuyện gì ko hay ( hoặc họ có nhân tình) thì vợ làm lớn chuyện, giận, dỗi, hăm dọa, thì họ mới nghe vợ.
2 là với những người mà họ ko thương vợ, ko cần 2 tiếng gđ thì khi gặp chuyện vợ có hăm dọa, có khuyên nhủ, có làm gì họ cũng ko sợ, họ sợ gì chứ, thậm chí họ còn muốn đc ly hôn, chồng em thuộc dạng người thứ 2 này, nên giờ ảnh bỏ nhà đi hiên ngang rồi, thích thì về ko thích thì thôi. Em chấp nhận, ko nói đc gì, còn nếu ko chấp nhận thì ly hôn đi ( ý chồng vậy). theo mấy chị thì em phải làm gì trông tình thế này
Em ko dám nghĩ đến việc ly hôn, vì ly hôn em ra đi với 2 bàn tay trắng, em cũng mới xin việc làm nên lương bổng chẳng có đc nhiều, lại ko có nhà cửa, phải nuôi con nhỏ nữa, cái khó của em là để cho con thiếu thốn em ko chịu nỗi, mà nếu cho con về ở với ông bà ngoại thì em nhớ con lắm. Xin các chị cho em ý kiến xem em phải làm gì ạ ?
Chồng em thương con lắm, mà ông bà ngoại nói nếu chồng đòi ly hôn thì ông bà sẵn sàng nuôi cháu, nhưng cắt đứt quan hệ ko cho thăm nôm gì cả ( ông bà nói vậy vì trong thoìư gian chung sống chồng em tệ lắm) vì vậy em càng ko muốn ly hôn để ảnh còn đc nhìn thấy mặt con, nhưng ảnh thì ko biết ông bà ngoại nói thế nên cứ ngan tàng , thách thức em, em nghĩ cho con, em nghĩ cho ảnh nhiều đó chứ, chồng em cạn nghĩ thật, ảnh chỉ nghĩ đc duy nhất 1 việc là ko thương vợ nữa, mau mau ly hôn thôi, mà ko nghĩ tới những hệ luỵ sau này.
Chuyện ông bà nói vậy em ko dám nói cho ảnh biết, em sợ ảnh sẽ tìm cách gì để đối phó, có khi em ko đc nuôi con luôn, em chỉ âm thầm cố gắng chịu đấm ăn xôi ở lại nhà của chồng mà đi làm nuôi
con.
Đàn ông họ có nhiều lợi thế thật, họ chẳng mất mát gi, thậm chỉ chủ động đi cưới vợ khác liền, vì nghĩ vậy nên các ông hở tí thì đòi ly hôn.