E và C cưới nhau được hơn 2 năm, con trai được 16 tháng tuổi. Chúng em trải qua biết bao nhiêu khó khăn sóng gió mới đến được nhau. Em thời con gái cũng có nhiều vệ tinh theo nhưng mà nghĩ mình may mắn vì lấy được anh chồng có trách nhiệm biết quan tâm lo lắng cho vợ con. Nhưng rồi sự thật ko phải như vậy. Lấy chồng xong mới biết chồng là một người cực kỳ vô tâm, chồng được trai ham chơi đi tối ngày , ngày nào cũng đi từ 7 đến 8-9 h tối mới về. Khi về thì bảo là đi công chuyện lầm ăn, mở rộng quan hệ công việc thì bấp bênh.Em nhịn chồng. Lương chồng thì ko đưa, dù chồng làm ra tiền ít hay nhiều thì cũng chỉ đưa vợ tháng 2 triệu lo cho con(có tháng đưa 1trieu, có tháng ko đưa). Em bỏ qua, vì em cũng đi làm và tự lo cho con được. VC cãi nhau chồng bỏ đi qua đêm( nhiều lần). V bỏ qua vì nghĩ còn thương chồng. Em thấy gần 1 năm nay C ít khi chia sẻ với vợ về cong việc cuộc sống của C.em buồn. Về khoản “xxx” thì có khi 3 tháng đồng chí không them chạm vào vợ, đi cả ngày về chơi với con rùi lăn ra ngủ. Em tuổi thân vô cùng. Nhiều lúc xán lại ôm chồng thì bị hất tay ra.Chồng em có tính ghim guốc lắm, y phụ nữ. e hiểu. nhiều lúc nghĩ hay là đã có NT3, truy tìm chứng cứ ko thấy. Chồng em quen tính độc than nên khi có gđ anh ko thích bị ràng buột, lương thì ko đưa vợ, thích mua sắm , đổi điện thoại liên tục (đt những gần 10 chai). Vợ bảo ( em nói chung ko được ngọt) thì chồng bảo tiền của tui chứ của em đâu, em là bà hoàng hay sao mà bảo tui phải tâu…vv Buồn vô kể. Tính em tiết kiệm lo làm ăn ko đua đòi sắm sửa. Em và C hiện tại đã ly than 3 tháng do bất lực với C, đi vể mà ko thưa nhà C, đấy là cái sai của em, nhà C cũng giận. Mẹ em đuổi e về, em ko chịu, bà đt bảo con rể lên bảo vợ con về C ko chịu, bảo tự đi tự về( khoản này e ko trách C, vì em hiểu tính C). Sau hơn 1 tháng kể từ ngày em bỏ nhà đi, C hẹn e ra quán cà fe và bảo muốn ly hôn, em nhẹ nhàng bảo e ra đi ko phải muốn li hôn, rùi cung tâm sự với anh về những suy nghĩ trong long. Trong quá trình e ở nhà mẹ, ngày nào anh cũng thăm con ngày 2- 3 lần. Rồi em nhờ anh chuyện gì anh cung làm, 1 tuần chở vợ con đi ăn, uống cà fe 2-3 lần. Em nghĩ C đang làm lành. C em chưa bao giờ biết xin lỗi. Em cũng đã định ôm con về nhà chồng lại nhung nghi mình đang thất nghiệp nên cố gắng tìm việc và chăm con cái đã rùi từ từ về sau.Em điện thoại anh chồng chị chồng thì họ bảo đừng về nữa, mặc dù em đã nhận lỗi là mình sai. Bây giờ thì em đã có việc làm trở lại.2 tháng ở nhà mẹ, em suy nghĩ những điều đã qua, cảm thấy mình cũng sai trái như hay giận chồng ngủ ko được rùi quấy rối ko cho C ngủ, rùi cái vụ bỏ nhà đi. Em đt hẹn C ra quán cà fe, xuống nước lần 1, bảo em sẽ tự bồng con vể nhà để chung sống với anh vì em cảm nhận a rất thương con, và cùng lo cho con. Em bảo em cần anh..C ko chịu cho em về. em tổn thương vô cùng. Sau đó C cũng hay đến nhà thăm con. Em thấy tình trạng này cứ tiếp diễn hoài ko tốt, hạ nước lần 2. C cũng vẫn ko chịu cho em về. Em bảo: “ nếu anh ko cho em về thì đừng gặp con và em nữa” A : “ E làm khó anh” Mẹ em nghe được câu chuyện cũng nhẹ nhang bảo: “ tụi bây về nhà đi chung sống mà lo cho con, mẹ chỉ thương cháu mẹ” C đứng dậy ra về chẳng nói lời nào, em bế con đi theo C bảo: “ uh, anh ko gặp con nữa” Thế là 4 hôm rùi chẳng có liên lạc gì, C cũng chả đến nhà thăm con. Chẳng lẽ lại chia tay nhau thật. em cũng cảm nhận C vẫn còn thương em thương con. Bản than em cũng còn yêu C. Nhiều lúc muốn đt cho C thì sợ bị cho là yếu đuối. Bạn em bảo em phải mạnh mẽ lên, chứng tỏ ko C mà vẫn nuôi con tốt. em chỉ thương con em. Em bảo với C: “ anh đối xử em thế nào cũng dc, em chỉ mog anh thương con là em hp rùi” Chuyện nhà em tính sao hả các mẹ. Các mẹ có cao kiến gì ko? Giúp e với . em oải lắm rồi. Nhieu lúc tự ái muốn cắt đứt cho xong nhưng lại nghĩ cho con. híc C Bảolis do chia tay: " hai đứa ko hợp nhau, trái tính trái nêt. Các mẹ thấy lỗi của em có nặng lắm ko, đến mức C đòi chia tay??