Câu chuyện này xảy ra cách đây đã 3 năm rồi nhưng hôm nay em vẫn muốn viết ra để cả nhà cho em lời khuyên. Bọn em đều là dân tỉnh lẻ vào SG học và lập nghiệp. Hai đứa nhà gần nhau nhưng ở quê lại ko bít nhau.Vào SG gặp qua bạn bè rùi yêu nhau 2 năm thì cưới. Công việc và kinh tế cũng tạm ổn. .Ox em cao to, đẹp trai, là người có học , ai nhìn vào cũng bảo tử tế, hiền lạnh ( em cũng rất tự hào và vui vì nhận xét đó) thêm nữa là rất nhiệt tình với bạn bè. Sau cưới 1 năm thì em có bầu, sinh được bé trai khỏe mạnh. VC em có 1 cửa hàng buôn bán nhỏ nên 2 VC suốt ngày gặp nhau, ko bao giờ em nghi ngờ ox có bồ hay lăng nhăng vậy mà cách đây tầm 3 năm ( hồi đó con em được 1 tuổi) chồng em có thú nhận với em thế này. Tuần trước đi nhậu với bạn về khuya bị 1 em cứ kè kè chạy theo rủ vào khách sạn và ko dung biện pháp nào. Về nhà mấy hôm thấy ngứa và đi khám bị lây bệnh. Đã đi chích thuốc rùi. Bây giờ kêu em đi khám xem nếu em có bị lây thì chữa cùng( tâm chạng của em lúc này thế nào thì cả nhà bít rùi). Nhưng lúc đó em rất bình tĩnh và hỏi lại Nếu lây bệnh HIV thì sao mà chữa được. OX em nói tối hôm đó xỉn wa lên ko dung biện pháp bảo vệ, sáng hôm sau nghĩ lại sợ lên mua thuốc ở bệnh viện nhiệt đới uống “ phơi nhiễm “ rùi. Thế là về phần ox là ok ko vấn đề gì nữa. Em mới nói anh giỏi thật thân xác anh lo còn về vợ thì đến giờ mới nói bệnh tình. Nhỡ em bị lây HIV mà ko uống thuốc “ phơi nhiễm” thì sao. Ox nói là ko sao vì mình dùng BCS mà. Em cũng nói thêm là sau khi sinh bé đầu em đi đặt vòng mà ko được nên 2VC thống nhất dùng BCS chánh thai. Đời sống tình dục VC em hòa hợp bình thường, đều đặn, chồng em nhu cầu ko cao, Còn về em thì cao ráo, xinh xắn, có cửa hàng và con thơ mà em ko phải mướn giúp việc ( ox cũng phụ giúp nhiều) vậy mà vẫn bị cắm sừng chứ (ai như bị như em cũng tự hỏi mình có xấu đâu mà bị cắm sừng nhỉ - Nhưng mấy ống chắc thích của lạ). Hôm sau em vác cái mặt mo của em vào bệnh viện (Nói chung là em rất nhục). Họ xét nghiệm nói em ko bị lây bệnh gì hết. Tháng sau tái khám cũng ko bị sao. Ox tái khám cũng ko sao hết. Nói chung đến nay tai qua nạn khỏi hết rùi. Ox nói đây là bài học nhớ đời ko bao giờ dám nữa. Em nói chỉ có 1 lần thui lần sau là em sẽ bỏ, trai theo em còn nhiều lắm (và ox cũng bít điều đó). Cho đến ngày nay thì chưa có gì xảy ra nữa. Nhưng em tự dặn lòng là ko tin ai tuyệt đối nữa. Em thấy những người có học lại là những kẻ đểu rả và mưu mô nhất. Bị một vố đau như vậy em thiết nghĩ mình phải sống sao đây ????????? Nói chung đàn ông bây giờ chắc khó tim wa. Với tính cách của em thì ko bao giờ đi đánh ghen, giành giật một người đàn ông không đáng. Vì vậy sau này mà có gì nữa là em cắt. Và em muốn chuẩn bị tương lai hai mẹ con sau này ko bị sốc nữa. Kinh tế gia đình thì em giữ giờ em có lập quỹ đen thì ox cũng ko bít ( nhưng em ko muốn như vậy vì làm vậy mình cũng ích kỷ và tư lợi). ox em cũng hay nhậu nhẹt tuần 1-2 lần ( bàn bè ox tuần nhậu 6-7 lần luôn) mà lần nào cũng nhậu 300-400 ngàn. Vì vậy em nghĩ ox đi nhậu hết nhiêu tiền thì em cũng bỏ ống heo cho con em bằng đó và tiền này ko cho ox bít. Nếu tiết kiệm lâu cũng khá khá đó. Và em tính nếu sau này em bỏ chồng thì em và con cũng có một khoản dự trữ phòng thân hợp lý. Theo cả nhà thì sống với chồng như vậy thì sau này em phải làm sao để ko bị sốc và thiệt nữa. Và em càng ngày càng cảm thấy trong lòng ko tôn trọng ox nữa. Từ lúc đó đến giờ em chưa bao giờ chửi hay nói lời nào xúc phạm chồng cả, ko bao giờ em nhắc lại chuyện cũ nhưng trong lòng em rất hay cười khẩy. Em cũng ko bít em sao nữa…………. Ai cho em lời khuyên với ?????????:|[-(