Đã từng đọc rất nhiều bài trong trang, nhưng chẳng bao giờ e nghĩ có ngày chính mình là người trong cuộc. Ngồi đây viết bài lòng e nặng trĩu những trăn trở , suy nghĩ không biết nên làm gì để có thể bước tiếp??


E lấy ck tới nay là hơn 3 năm đã có 1 bé gái đc hơn 2 tuổi. ck em hơn e 10 tuổi, từng có vk và 1 bé gái năm nay học lớp 2.Ngày ấy e quen ck e qua người chị, tìm hiểu qua thì biết a có 3 anh e, a là thứ. vk a sinh bé xong thì mất do bị xốc nước khi truyền nước.e khi ấy quá nông nổi, vội vàng khi bỏ qua những cơ hội cho mình mà lựa chọn gửi cđ mình cho a.e cứ nghĩ a đã có hoàn cảnh như vậy, có lẽ a sẽ biết trân trọng yêu thương người mới.nhưng e hoàn toàn sai lầm, a lấy e có lẽ chỉ để cho có người để gọi là vk.a k yêu thương e, a chỉ chạy theo những đam mê của riêng mình.a thích nuôi gà chọi, những con gà đc a chăm sóc còn hơn cả con và vk a.nhà e thì đất cũng khá rộng nhưng chưa đâu vào đâu, 2 vc ở trong căn phòng nhỏ, chật chội.thế nhưng a nuôi nhiều gà, thậm chí a còn mua cả chó về nhà nuôi.dù e đã khuyên a nhiều lần nên bán hết gà và k nên nuôi chó nữa vì nhà con nhỏ sẽ dễ bị bệnh.a chỉ ậm ừ cho qua rồi đâu vẫn đấy.a theo sự nghiệp cây cối đá núi mà k nghĩ nó có lo đc kinh tế cho gđ hay k.ngày nào a cũng sáng dắt xe đi, tối dắt xe về nhưng tài chính thì k thấy có.cũng đôi ba lần a đưa cho e 1 ýt nhưng rồi cũng lại mang dần đi.a còn luôn hỏi vay tiền e mang đi, có khi a còn tìm và lấy tiền của vk, cả tiền tích kiệm của con mang đi mà k nói vs e.khi e lấy k thấy e hỏi thì a chỉ bảo do vội quas, với k muốn e lo nên k nói.e làm may ngay nhà cho a trai ck, hàng tháng cũng có 1 khoản thu nhập tương đối.đã vậy đv gđ nhà đẻ e a cũng chẳng tha thiết, 1 năm có mấy ngày tết a cũng chẳng về.hàng ngày cứ sáng a dậy lo cho gà qúe xong lao xe đi.tối về ăn xong xem đt.mọi cv nhà cửa gần như 1 mình e lo hết.chi tiêu trong nhà cũng gần như do tiền lương của e.tối đến về muộn, k ăn cơm nhà a cũng chẳng bao giờ điện báo cho vk.khi nào thích về thì về.nói thật nếu mà nói hết chắc là k xuể.tóm lại e thấy mệt mỏi.đã thế lại thêm vào áp lực từ bên gđ ck e nữa.nhiều khi e chán muốn chấm dứt cho xong.rồi lại nghĩ đến con, đến mẹ e đã nhiều tuổi hay suy nghĩ, sợ miệng đời.e cứ nhắm mắt mà sống cho qua ngày.e chẳng biết mình có thể chịu đựng đc đến bao giờ cả, cứ sống là sống thôi.có thể nhiều ng khi đọc bài của e,sẽ cho rằng e suy nghĩ nhiều vì như vậy là bt, đầy ng khổ hơn.nhưng chỉ những ng trong cuộc mới hiểu hết đc. e mong nhận đc những lời khiên cuả các mẹ...


Gởi từ ứng dụng Webtretho của Nguyentramy0801