Câu chuyện của e sẽ khá dài nên mong các chị kiên nhẫn đọc và tư vấn giúp e, e xin cảm ơn mọi người ạ!
E và chồng yêu nhau được 4 năm và cưới được hơn 1 năm. Lúc 2 đứa gặp nhau chồng e học hết cấp 3 và lên hn học thêm 1 khóa về tin học gì đó 3 tháng. Còn lúc đó e học song song 2 trường ( 1 trường đại học khoa ngoại ngữ và 1 trường cao đẳng khoa kế toán) do vậy e chả bao giờ nghĩ là sẽ yêu chồng e bây giờ, chỉ nghĩ là bạn thôi( vì lúc đó e cũng nhỏ nhắn, ưa nhìn mọi người nhận xét vậy) cũng có nhiều người thích, nhưng cuộc sống thật nhiều bất ngờ và đó gần như là duyên trời định. chả hiểu thế nào mà cuối cùng e cũng chấp nhận yêu a và khi bắt đầu yêu anh thì e nghĩ nếu sau này có lấy nhau thì sẽ xác định mình là người sẽ phải lo lắng và kiếm được nhiều tiền hơn chồng, vì chồng ko có bằng cấp gì mà học thì cũng không tốt nhưng khi đó chồng e hiền và rất chịu khó và cũng rất nghe e. E nghĩ cuộc đời quan trọng nhất là tìm được chiếc áo mặc hợp với mình. 1 năm yêu nhau a rất hiền và cũng rất chiều e, đưa đón đi học rồi đợi cả ngày ở trường dòng như thế. Và một thời gian sau có 1 anh bạn anh giới thiệu cho a làm ở 1 cty nhỏ mới thành lập thôi, lương đc 1,6 triệu, nói thật là không đủ mình anh chi tiêu vì anh ở 1 mình, ở xa chỗ làm nên tiền xăng, tiền nhà, tiền ăn trưa của anh đã hết buổi tối thì ăn chung với e và anh trai e. Lúc đó thì cũng chả tính toán thiệt hơn gì chỉ bit bao bọc lẫn nhau. Chuyện chả có gì đáng nói nếu chỉ dừng lại ở đó, a đi làm được 1 thời gian và do một chút may mắn( cái này là may mắn thực sự)chỉ người trong cuộc mới biết được, nhưng a cũng rất cố gắng . A bảo ra ngoài làm thế rồi e cũng không chắc có làm được không nhưng cũng cùng anh lọ mọ đi tìm khắp hang cùng ngõ hẻm mua được mấy cây máy tính cũ vài trăm nghìn về a sửa chữa và để làm việc, có đơn hàng và thế là tất cả mấy anh chị e làm việc hùng hục. 1 ngày ngủ được 2 tiếng, tỉnh dậy lại làm. Công việc liên quan đến tiếng anh nên e có thể giúp được, trả lời mail hay những câu khó thì thường e viết, còn những cái nào đơn giản mà lúc e đi học thì anh search google. nhưng những chuyện đó chỉ là đơn giản thôi còn quan trọng là sản phẩm giao cho khách hàng, e chả biết nhưng cũng nhao vào làm hết vì hướng dẫn 1 lần là biết, mấy a chị e cứ cặm cụi làm thế được vài tháng thì a bàn mở công ty. E thấy rất khả thi vì ít nhất những thứ cần thiết để set up 1 công ty e cũng có thể giúp được. Tiếng anh để giao tiếp với khách hàng, kế toán có thể lập hành chính công ty, sản phẩm e cũng làm cùng. Lúc đầu a bảo lập công ty cổ phần mỗi đứa có ít cổ phần nhưng sẽ để e ít hơn a để a được quản lý, cũng thấy rất ok, nhưng đến khi hỏi thủ tục thì họ bảo làm công ty tnhh nó đơn giản hơn, ko phải lằng nhằng nên e nghĩ sau này lấy nhau cũng chả sao để anh đứng tên 1 mình. E làm thì lấy lương cơ bản 2 triệu, tài khoản chuyển tiền lúc đó chứng mình thư của a và e bị nước ngập hết nên ko làm được tài khoản nên lấy tên e trai anh để nhận tiền. E cũng vô tư nghĩ rằng thôi vẫn chỉ là yêu nhau nên ko bao giờ hỏi tiền hay đòi cầm tiền cũng ko lợi dụng xin hay vơ vét 1 đồng nào của anh, chỉ lấy mức lương đề ra, và lúc đó anh bảo bây giờ anh cầm sau này lấy về thì e giữ nên cũng chẳng băn khoăn gì. Trong lúc bắt tay vào thành lập công ty ngoài việc nhận sản phẩm về cho nhân viên làm thì anh không biết làm cái gì nữa, dù e có học kế toán nhưng vào thực tế lại khác, e phải mò mẫm hỏi han để làm báo kê khai thuế má, rồi hình thành hành chính công ty, anh ko biết 1 chút gì cả nên e cũng rất vất vả, từ vẫn phải làm sản phẩm, giao tiếp khách hàng, hành chính sổ sách, tuyển người, lương bảng hàng tháng nói chung là tất tần tật a phó mặc cho e. Việc duy nhất anh làm là kiểm tra chất lượng sản phẩm. Thế rồi bắt đầu cũng dần dần có tiền, cũng có những nảy sinh mâu thuẫn vì công sức bỏ ra không được công nhận a còn sẵn sàng bảo '' cô không làm thì thuê người khác'' bắt đầu đã có nỗi đau xuất hiện, có lúc a còn đuổi e ra khỏi công ty rồi sau lại xin lỗi là do ma nhập vì đất ở đó rất nghịch. E tất nhiên cũng không vừa e cũng nói cho không ra gì và cũng chả cần cái kiểu người vô ơn đó. nhưng nói thật là e cũng phải rất thông cảm với anh ấy khi mà tranh luận điều gì thì a ấy không lại được e, chỉ mấy câu là cùn. cũng đã từng chia tay vì bắt đầu phát hiện ra tính ích kỷ và hẹp hòi của anh. Nhưng rồi a xin lỗi và cũng thương anh nghĩ do áp lực công việc chăng? mình ko làm sẽ chẳng ai giúp được anh, cứ nghĩ thế e lại tiếp tục làm . Ra trường 1 năm thì bọn e cưới, trước khi cưới e có thỏa thuận là khi chưa cưới tất cả sẽ đứng tên anh,nhưng sau khi cưới thì tất cả 2 vc đều quản lý, e sẽ có phần trăm trong công ty, thực ra chỉ là cái danh để khi a cáu a ko có quyền đuổi e ra khỏi công ty và cũng vì e làm việc với a ngay từ lúc còn chưa thành lập chứ không phải tự nhiên chen vaò. Tiền thì khách hàng vẫn chuyển vào tài khoản anh sau đó trả lương chi phí công ty xong thì đó là tiền lãi sẽ để tiết kiệm và e đứng tên vì e sợ đàn ông cầm tiền nhiều dễ sinh hư gái gú ( 1 lần a cũng bị bạn bè rủ đi đến chỗ như vậy). Thỏa thuận bằng miệng nhiều lần, bằng văn bản cũng có a đều đồng ý, e thấy vậy nên cũng yên tâm, cưới được hơn 1 năm rồi a vẫn chần chừ không muốn chuyển sang cứ mỗi tháng a đưa mấy triệu 2vc ăn uống hết thì a sẽ là người đi rút, e là người đứng ngoài đợi a rút tiền. Từ lúc có tý tiền cứ cãi nhau anh lại nói ‘’đường ai nấy đi’’ mới đầu nghe thì sốc lắm cũng nhiều lần e định đi thật, nhưng nghĩ mình không có đồng nào trong túi, làm gần 4 năm trời mà giờ không có đồng nào. Rồi e lại không đi vì nghĩ chả việc gì phải đi cả, cũng vì nghĩ mình sẽ bị như vậy nữa nếu để a cầm tiền nên e bảo anh chuyển tiền để e quản lý như vậy a sẽ bớt cái tính hống hách, ích kỷ. Biết là vây nhưng ngoài những cái đó anh cũng rất chịu khó làm, hơn 1 năm qua 2vc rất vất vả làm việc, cùng phải thức đến đêm làm việc. ngoài việc 2vc cùng quản lý công việc buổi đêm, thì việc hành chính chính sách của công ty vẫn e đảm nhận lên mọi kế hoạch. Anh chả quan tâm việc gì kể cả trước khi họp cũng chẳng biết họp cái gì, phải nói cái gì và lấy bản e viết để đọc.Em không phải kể công nhưng việc e làm việc từ đầu đến giờ cũng là công sức không nhỏ. Nhưng cũng đã rất lâu rồi anh ko còn nhắc đến chuyện như thế nữa mà tỏ ra rất hợp tác xây dựng gia đình bằng chứng là a đã chịu chuyển 1 nửa số tiền sang sổ tiết kiệm đứng tên e, nhưng chuyển xong thì thất thần, vùng vằng khó chịu và đòi cất cả chứng minh thư và sổ vào két ( a chả cho e mật mã để mở két), nhưng rồi cũng chả nghĩ đến sổ tk đó bẵng đi 2 tháng ( chuyển đc 2 tháng nay). Thế rồi cách đây 1 tuần a có hậm hực, bực dọc, e cũng bực sẵn trong người nói bực cái gì thì nói chứ đừng vùng vằng như trẻ con. Thế là chồng được đà nói là e định lừa anh cầm tiền thì có mà đuổi anh đi lúc nào cũng được ah?a không đồng ý vì từ trước đến giờ a vẫn cầm tiền có sao đâu? Tại sao e lại thay đổi làm gì? Và anh đưa ra quyết sách là anh sẽ cầm tiền và đưa 1 khoản chi tiêu hàng tháng cho e để 2vc ăn uống. E quá bất ngờ vì mình chưa nói được hết bực dọc trong người mà đã phải nghe những điều quá đáng như vậy. Và em không đồng ý, anh bảo e là anh cầm thì có sao? E hỏi ngược lại câu đó anh không trả lời được? và anh chốt lại 1 là để anh cầm tiền, 2 là sẽ chia ra đường ai nấy đi cho dễ, quá bực vì chồng xoay 360 độ, E buồn và khóc rất nhiều, buồn ko phải vì không được quản lý tiền mà buồn vì mất niềm tin và hỏi ra mới biết chồng e đọc được trên báo có nhiều trường hợp ai cầm tiền nhiều người đó có tiếng nói và quyết định hơn, hoặc tên sổ tiết kiệm mang tên vợ nếu vợ chết chồng ko được hết sổ tiết kiệm đó mà phải chia cả cho bố mẹ đẻ nữa, vợ cầm hết tiền đuổi chồng ra khỏi nhà......vvv rất nhiều tình huống. Suy nghĩ thật nhiều rồi e cũng quyết định để chồng từ giờ sẽ cầm hết tiền, bây giờ làm ăn mới bắt đầu có lãi ( khoảng 100 triệu/1 tháng) và hàng tháng sẽ đưa e 20 triệu để vào tài khoản tên e, tiền đứng tên anh sau này sẽ mua nhà, tiền đứng tên e sẽ mua đồ nội thất trong nhà sau này. Tưởng rằng như thế a đã yên tâm rồi nhưng không số tiền sổ tiết kiệm đang đứng tên e a cũng bắt chuyển sang tên anh, trong khi anh cũng đang giữ số tiền tương đương thế. Không lúc nào e lại cảm thấy khinh chồng mình như vậy, nhưng thôi e sẽ chấp nhận và đồng thời cũng thỏa thuận với anh luôn là vấn đề báo hiếu với bố mẹ 2 bên gia đình phải là như nhau, vì hơn 1 năm qua e rất thoáng với gia đình anh nhưng e lại ko thấy a đối xử lại với gia đình e như thế. Hàng tháng gửi tiền về cho bố mẹ anh riêng, tiền mua bất cứ cái gì mẹ anh cũng gọi cho e để gửi về, mặc dù bố mẹ anh mới 45 tuổi nhưng ko làm gì cả trong khi bố mẹ e nhiều tuổi hơn vẫn phải quần quật làm việc. A nhảy bổ lên tức giận và nói ko cho ai hết,( thực tế a nói vậy nhiều lắm rồi gửi cho gia đình anh thì được chứ gia đình e thì ko), a lại nói '' thế chẳng nhẽ bố a bị bệnh cho bố a 20 triệu thì cũng phải cho bố e ah? chán hẳn luôn? trong khi năm vừa qua bố mẹ e đi viện a cũng chả bit, chả cho đồng nào, mua chỗ để làm mấy trăm triệu anh cũng chả thêm hay biếu đồng nào, a mặc kệ còn bố a đi bệnh viện bị bệnh da liễu chữa hết 500k thì e gửi cho 3 triệu như vậy anh chả bảo gì, cũng chả cảm thấy gì?E cũng không mong muốn phải bằng nọ bằng kia vì cái bố mẹ e cần là tấm lòng chỉ cần về chơi là đã vui lắm rồi, nhưng a cũng thưa dần chả muốn về, chả bao giờ về mà có quà cáp cho bố mẹ. Chưa cưới thì a năn nỉ, ỉ ôi, xin về bằng được lấy lòng người nọ, người kia từ đứa trẻ con, xong giờ a về thì anh bảo với đứa cháu '' sao cứ bám theo chú thế, bỏ tay ra'' ôi đau lòng quá đi. Mà thấy thật bất công quá đi bố mẹ chồng chả phải nuôi con ăn học ngày nào mà vẫn được cung phụng còn bố mẹ mình nuôi ăn học 6 năm vất vả, xong đi lấy chồng chả báo hiếu được ngày nào được con rể ích kỷ, ki bo, a còn hỏi giật lại 1 câu nữa là '' thế nhà e có ai cho bố mẹ e cái gì không? a trai ở nhà được bố mẹ cho đủ thứ'' ôi trời ơi đến đây thì muốn ngất lắm rồi, không thể nói lên lời. Và thêm cái tính nữa e ko bit gọi là gì đó là giờ anh giở chứng thích làm gì thì làm thích nói gì thì nói, có lẽ chồng e quá cuồng đồng tiền rồi. a nói mà chả bao giờ nghĩ đến cảm giác của e, cứ đến gần giờ đi đâu là anh lại gây chuyện, lại nói ko đi trong khi hứa với bạn bè e rồi. Nhìn thấy bạn bè đang chuẩn bị háo hức lấy chồng mà sao e thấy nghẹn quá khi nghĩ đến đến mình loay hoay chả biết làm thế nào cho đúng,có lẽ e ko thể chịu được chồng e nữa. E đang suy nghĩ các phương án sau: 1 là e sẽ chuyển lại tên tài khoản cho chồng e chẳng lấy 1 đồng nào và sẽ ly hôn. 2 là sẽ ly hôn nhưng ko chuyển tiền sổ tk đứng tên e ( khoảng 400 triệu), 3 là e chấp nhận những điều kiện của chồng e và chắc sẽ sống lầm lũi cho yên chuyện ( nhưng phương án này ko pải là tính cách của e), vì sẽ lại xảy ra cãi vã. E đang thiên về việc đưa cho anh hết tiền, ký sẵn giấy ly hôn rồi e đi, chứ 1 tuần này e mệt mọi với cái kiểu suy nghĩ và thay đổi đấy lắm rồi. Do nghĩ gì viết nấy nên rất lan man cảm ơn mọi người đã đọc đến đây, rất cần những lời khuyên chân thành!