Chào các bạn, mình năm nay 30 tuổi, đã lấy vợ gần 1 năm :>


Dạo này mình cảm giác như bị trầm cảm, cảm thấy cô đơn lạc lõng, thật sự mình nói ra không biết có ai tin không nhưng mình không biết lý do tại sao lại như thế này:


- Mình có 1 công việc tốt, thu nhập rất cao và có 1 cơ sở kinh doanh riêng làm cùng gia đình + 1 vài mặt hàng đang phát triển riêng, tiềm năng vô cùng lớn =D>


- Mình có 1 gia đình hạnh phúc, vợ chỉ hơi trẻ con chứ rất ngoan hiền, ở riêng chứ ko ở chung cùng bố mẹ nên chả bao giờ xích mích, bố mẹ về hưu cả và có sức khỏe tốt, mình và em trai đều hoàn thành nghĩa vụ của con cái rất chu đáo


- Mình đang đóng vào 1 quỹ riêng an toàn để về hưu, có đất ở VN để phòng khi về VN còn có chỗ ở dù mình cũng có thẻ thường trú ở 1 nước khác /:)


- Ngoài việc ở công ty mà mình làm rất tốt, mình còn viết academic paper cùng 1 vài giáo sư để trình bày ở 1 số hội thảo hàng năm, mình nộp luôn được accept ngay lần đầu :)


- Luôn được headhunt cho công việc tốt, mình còn muốn ra làm riêng hẳn bên mảng mình đang làm hiện tại, do mình thấy ko còn gì mình ko biết nữa, chỉ là do vẫn còn thiếu tiền và thiếu nhân lực làm cùng, nhưng dù sao mình cũng chưa vội lắm :-<


- Mình mua bảo hiểm sức khỏe cho tất cả mọi người trong gia đình, dù bệnh nhẹ hay nặng cũng miễn phí cả, do công ty mình làm mua gói bảo hiểm tốt cho nhân viên cấp cao ;)


- Bạn bè mình cũng có 3-4 người bạn thân thành đạt luôn chia sẻ với mình mọi thứ (nhưng giờ ở xa quá), với cả mình than vãn gì với họ bây giờ? Tao mệt mỏi quá, công việc mọi thứ trong cuộc sống của tao suôn sẻ quá à?


- Từ năm 27 tuổi tới giờ, mình làm gì cũng thành công, chưa thất bại 1 lần nào, thất bại luôn là tạm thời chứ lúc nào cuối cùng cũng thành công, dù đó là vấn đề gì (công việc hay cuộc sống) thì mình cũng đều làm thành công cả, mình cũng ko bon chen so sánh với những người khác nên mình ko cảm thấy kém cỏi hơn ai hết (ví dụ những người rất giàu ở VN chẳng hạn)


Nhưng mà các bạn à, mình buồn lắm, như hôm nay chẳng hạn, mình buồn vô cùng, chả làm gì cả, mình chỉ ngồi xem anime cả ngày chứ ko học thêm kiến thức như mọi khi nữa, mình buồn mà ko thấy muốn khóc, vì chẳng có lý do gì để khóc cả, mình chỉ thấy buồn lắm, và cô đơn khủng khiếp, mình ko hiểu tại sao lại như vậy hết :(( :(( :((


Mình đọc báo thấy ở VN còn nhiều người khổ quá, mình thỉnh thoảng chỉ biết gửi tiền hỗ trợ thôi chứ cũng ko biết làm gì khác hơn, mình thấy mình đang làm 1 việc ko đúng với mong muốn của mình, rất nhiều lần mình về VN thấy những người già cả nghèo khổ đi bán vé số hay đi bán hàng rong, mình thấy trong lòng đau buồn vô cùng, mua hàng cho họ nhưng về nghĩ về họ mình vẫn thấy rơm rớm nước mắt, lúc đi ăn tiệc với công ty hay đi ăn với đối tác mình ko thể enjoy nổi vì thấy mình lạc lõng, nói những câu chuyện vui vẻ, những chuyện làm ăn vỹ mô, mình làm rất tốt nhưng mình luôn thấy đó ko phải là mình :(


Trước đây nhà mình nghèo lắm, giờ khác nhiều, nhưng mình chỉ thích ăn uống đơn giản những lúc ko cần thiết phải đi công việc hay đãi bạn bè người thân, nếu chỉ 1 mình thì mình chỉ thích ăn mỳ tôm với ăn cơm nguội hay tự nấu đơn giản để ăn, mình rất thích nói chuyện với những người già cả neo đơn hay nghèo khổ, mình rất hạnh phúc khi có thể chia sẻ 1 chút cuộc sống của họ, mình cảm thấy họ thật sự rất mộc mạc và đáng quý, nhưng mà 1 năm chắc chỉ có 1 vài ngày như thế, còn lại là cuộc sống quay cuồng với công việc và kinh doanh, những cuộc họp cấp cao, những chuyến công tác và những chuyến bay.......


Mình đọc trên webtretho những câu chuyện tan vỡ hay phản bội mình cũng thấy buồn, nhưng mình ko thể hiểu được, mình ko thể hiểu 1 ai khác được, mình ko có tật xấu nào của đàn ông như rượu chè, cờ bạc, gái gú, đi làm dù bận cũng ko OT nhiều (do tranh thủ thời gian ăn trưa để làm nên công việc với mình ko bao giờ là nhiều, mình cân bằng cuộc sống rất tốt), nói chung là mình đọc chuyện của các bạn xong mình luôn thấy mọi thứ có thể giải quyết rất đơn giản, vậy nên mình ko thể tìm thấy mình trong đó, mình ko thể tìm 1 topic nào để vào chia sẻ nên mình chỉ có thể tạo 1 topic riêng :(


Mình xin lỗi nếu bạn nào cảm thấy cách thể hiện của mình vô lý quá, nhưng mình rất thật lòng khi mình chia sẻ lên đây là mình buồn lắm các bạn à, mọi thứ mình đều có thể làm được, chỉ có nỗi cô đơn hiện tại của mình là ko thể xóa bỏ được, mà dạo gần đây càng ngày mình càng cảm thấy như vậy, mình ko biết tại sao hết nữa :((


Mong 1 ai đó có thể chia sẻ được với mình, giúp mình nhận ra được điều mình cần làm ngay lúc này để thay đổi bản thân mình với :-