Chuyện là như thế này.Cậu em chồng em có thằng bạn chơi không thân lắm.Cả tháng nay ngày nào nó cũng đến nhà rủ chồng em tham gia Amway.Em thì không thích kiểu kinh doanh này (không phải là không tin mà là không thích).Với lại chồng em hàng ngày phải ở nhà để bán hàng nên không rảnh rỗi thời gian như những người chuyên đi tiếp thị để mà ngày ngày đi mời mọc như cậu ta.Sau cả tháng nài nỉ, gọi điện, đến nhà.Chồng em đã đi cùng cậu ta 2,3 lần.Để hàng quán ở nhà cho em trông để đi cả buổi mới về.2 lần đầu về không thấy nói gì.Đến lần thứ 3 đem về một tuýp kem đánh răng.Cách đây 1 tháng cậu ta có đưa cho bọn em 1 tuýp và 1 chai nước rửa bát để dùng thử nhưng em không thấy có hiệu quả hay khác biệt gì nên không mua tiếp.Chồng em cũng chẳng thấy khen ngợi gì sản phẩm này.Nhưng sau khi đi xem mấy nhân viên ở đó giới thiệu, chồng em về cái gì cũng khen.Em nói thẳng với chồng em là em cảm thấy nó không tốt nên đừng mua làm gì, tốn tiền.Mà nếu có tốt thì cũng không mua vì kinh tế của nhà mình chưa cho phép dùng đồ đắt tiền.Một tháng nhà em trích 300k để mua dần gội, sữa tắm, kem đánh răng,...Gìơ mà mua mấy loại về hóa ra hơn mấy lần 300 đó.Chồng em cẳn nhẳn là thêm mấy chục nhưng được sức khoẻ nhưng em nói tiếc là nhà này có rất nhiều khoản thêm mấy chục nên tháng nào cũng âm 4,5tr.Hơn nữa đã mua thì phải mua tất cả các loại chứ chăm sóc cái này mà thiếu cái khác thì cũng đến thể thôi.
Rồi em nói với chồng em dù sao nó cũng mất công như vậy thì mình mua ủng hộ nó tuýp kem đánh răng.Còn lại đừng mua gì nữa.Chồng em cũng ok dù có vẻ không vui lắm.
Rồi đến vài ngày sau, tức là sáng nay.Trong túi em còn 400k (hơn 1 năm trước đây chồng em giữ tiền nhưng cầm đồng nào tiêu hết đồng đó nên em giữ tiền, chồng chỉ dằn túi 1-200k thôi).Đang ngồi chơi nhà hàng xóm chồng bảo đưa tiền để anh trả cho thằng đó.Em đưa 100k (vì lọ đó có 80k thôi), chồng bảo không đủ.Em hỏi mua gì nữa mà không đủ.Chồng nói mua xà phòng,nước rửa bát gì gì nữa ấy.Em bực mình bảo anh mua thì bỏ tiền túi mà mua.Chồng cũng không chịu.Vậy là em đưa luôn 400k còn lại cho chồng.Chồng còn lầm bầm những từ không chấp nhận được ĐM,L,...
Em về nói thẳng với thằng bạn em chồng là : anh chị chỉ mua ủng hộ lần này.Sau này em đừng mời mọc gì nữa làm anh chị cãi nhau. Thằng này cũng ngại nhưng chồng nói cứ để đấy anh mua.Em định lấy xe đi đâu cho đỡ bực.Hỏi chồng chìa khóa xe đâu, chồng ném luôn ra ngoài sân.Em ra nhặt vào xong gọi taxi đi.Gìơ mới về.
Qủa thật không hẳn em tiếc mấy trăm nghìn mà vì một phần bọn em chỉ còn từng ấy tiền, với lại em ghét cái kiểu làm ăn đa cấp, suốt ngày rủ rê chèo kéo mình mua hàng cho nó.Thấy mua xong mình y như là con gà ấy.Phải trả thêm tiền cho cái phí tiếp thị của bọn nó chứ hàng đó giá cả làm gì cao như thế.
Gìơ em có nên làm lành với chồng không hay mặc kệ?