Em không định ăn theo bài viết "các chị có dám lấy chồng nghèo ko?" đâu, vì nghèo và ko có bằng cấp nó có khác nhau mà. Nhưng em đang có một nỗi khổ, nhờ các anh chị tư vấn giúp.


Em có người yêu 5 năm nay, em hài lòng về người yêu mình ở mặt hợp tính, đồng cảm, chiều em và tôn trọng em. Nhưng anh ấy ko có tấm bằng nào vắt lưng, chỉ có bằng TN cấp 3 thôi, gia đình anh cũng cho anh đi học này nọ, nhưng vì con trai lại trẻ người non dạ ra đường thì ham chơi, nên anh ko tốt nghiệp được và bỏ giữa chừng. Anh cũng ko phải cơ bạc rượu chè gái gú gì, nhưng tuổi thơ lấy game làm bạn, đang tuổi mới lớn lại ko có cha mẹ kèm cặp nên chỉ thích chơi game hơn lên lớp.


Giờ anh ko thế nữa, đã thấy hối tiếc khoảng thời gian đã qua, đã muốn chí thú làm ăn và cưới vợ. Nhưng giờ thì học hành gì nữa, bố mẹ cũng đâu có biết anh ko có cái bằng, nên ko thể xin tiền đi học lại. Mà ko có bằng cấp, lao động phổ thông mỗi tháng dc 2tr5 là cùng, tự nuôi thân chứ sao dư tiền ra mà đi học.


Giờ cứ chờ thời gian trôi qua. Gia đình em rất hy vọng ở em, em TN ĐH , có ngoại hình, đi làm có năng lực, năng động và cầu tiến, được đồng nghiệp và sếp quý mến...thì gia đình em cứ nghĩ em phải lấy người như anh kia anh nọ, ko bao giờ nghĩ em lấy anh này. Nhưng em yêu anh và thương anh, ko thể vì lý do đó mà bỏ anh chạy theo những người có đầy đủ tiền tài địa vị, sự nghiệp. Mặc dù ko phải em ko có sự lựa chọn khác.


Các anh chị có kinh nghiệm sống, hãy cho em những lời khuyên và động viên, để em có thể tìm ra hướng đi cho mình.