Vài năm trước mẹ em đi xuất khẩu lao động. Trong những năm qua chi tiêu trong gia đình phụ thuộc vào tiền mẹ em gửi về. Tiền làm nông qua các mùa vụ thu hoạch chỉ đủ trả lời lãi này kia.
Dưới chỗ để xe có chiếc xe máy và chiếc mũ bảo hiểm quen thuộc. Sau khi xác nhận vị phòng bằng chuông điện thoại thì tụi em gọi cửa tổng thời gian cũng hơn 5 phút thì bố hé cửa đi ra, ý định đóng cửa lại. Sau 1 hồi giằng co giữa 2 đứa con gái với bố (cộng thêm bà chủ nhà trọ) thì cuối cùng 2 đứa cũng vào được phòng. Người phụ nữ đó đã vào trong wc đóng cửa lại. May sao có khe hở phía trên cửa nên đã chụp được ảnh người phụ nữ đó. Từ khi bước vào, bố chỉ đuổi tụi em ra không 1 lời xin lỗi, hah cảm thấy có lỗi.
