màn đêm buông xuống là lúc tôi cảm thấy lòng mình trống trải và cô đơn vô cùng. mặc dù tôi và a nằm chung 1 giường nhưng khoảng cách về tâm hồn thì xa nghìn dặm. Tôi ko biết cuộc sống sẽ đi về đâu nhưng thực sự tôi đang bế tắc ko lối thoát. Tôi muốn trốn thoát thực tại. 12h đêm tôi vẫn ko thể ngủ được mà nước mắt cứ rơi. Tôi ko muốn nghĩ nhưng mọi chuyện tôi phát hiện về chồng mình thì có nằm mơ tôi cũng ko nghĩ đến. A 1 người ck ngoan ngoãn, thật thà. 1 ng mà tôii đã yêu quý hơn cả bản thân mình nay đã trở thành 1 con ng hoàn toàn xa lạ.