Dear các mẹ,


Mình là thành viên lâu năm trong diễn đàn, nào h rất ít post bài, đa phần chỉ tàu ngầm đọc bài thôi. Nhưng gần đây vì chuyện cưới hỏi và thái độ nhà chồng làm mình rất buồn nản, đôi khi nghĩ quẫn muốn từ hôn.


May mắn gia đình mình rất open và yêu thương mình nên mọi việc có thể vẫn tiến hành. Nhưng sự thật mình buồn lắm, gia đình cũng nén lại những bất đồng mà vun đắp cho 2 đứa. Tuy nhiên, mình vẫn thấy bất an, nên tạo nick mới vào tâm sự và mong có được chia sẻ của mọi người. Mình ko quen hành văn, nên có sai chính tả hay lủng củng mong các mẹ lượng tình đừng ném đá nhé.



Mình và bf cùng tuổi, quen nhau từ thời DH, chỉ là tình cảm vu vơ, sau khi TN mình đi du học 2 năm, về VN làm việc 2 năm mới gặp lại, từ lúc yêu rồi đi đến quyết định hôn nhân đến nay cũng gần 3 năm. Gia đình 2 đứa có 2 sự cách biệt chính:


Quan điểm sống và gia cảnh:Gia đình mình là gốc SG, ba mẹ kinh doanh nên có phần khá giả: cũng như bao ba mẹ miền Nam- sinh con, nuôi con sau này làm người tốt, sống có ích, tự lo được cho mình có gia đình sinh con là trả hiểu. Gia đình bf là dân Hà Tĩnh-Nghệ An, ba mẹ bf vào đây ở cũng khoảng 20 năm nay, nhà hơi nghèo, hiện nay bf mình là trụ cột chính, ba mẹ ở nhà làm gia công, có 1 đứa em trai đã TNDH và đi làm (rất được cưng, ko phải đóng tiền chợ) và 1 em gái học lớp 11. Quan điểm là con có hiếu là phải biết lo cho cha mẹ.


Mình biết gia cảnh bf từ những năm ĐH sau này gặp lại và yêu, mình thật sự ko quan tâm đến sự cách biệt này mà còn hãnh diện về bf vì chỉ đã cố gắng phấn đấu làm việc tốt (làm trưởng Đại diện chi nhánh cty nn) và có hiếu với gia đình(lo cho ba mẹ và 2 em).



Sau 1 năm yêu nhau bf mời mình đến nhà chơi, để thấy tận mắt gia cảnh nhà anh. Sự việc rắc rối từ đây: từ đầu ba bf rất quí mình- biết mình từng du học, làm cty nước ngoài, hỏi thăm về gia cảnh này nọ và ông gật gù khen: "Tốt quá, vậy là khỏi lo cho gia đình, khỏe quá!" mình đã nghĩ đó là 1 lời khen.



Mất cảm tình 1: Nhưng những lần gặp sau này ông đều hỏi đi hỏi lại những câu như: làm lương tháng bao nhiêu? Có cho tiền ba mẹ ko? (dạ không), Thế xài hết bao nhiêu, đã dư bao nhiêu rồi? bla bla...những câu hỏi này mình thường né câu trả lời trực tiếp, nói chung chung tỏ thái độ ko hứng thú và chuyển hướng. Đến lúc ko chịu nổi vì cứ bị hỏi mình nói: Tiền lương tự con chi tiêu, cũng ko có nhiều, con không có tiếc kiệm bao nhiêu cả... Lúc đó ông lôi gương con gái hàng xóm, hay ai đó rất ngoan tiền lương tháng y nguyên ko sức mẻ....bla bla....



Mất cảm tình 2: Lần đó cv ko như ý, mình thất nghiệp 3 tháng-nhưng vẫn còn khá tiền dư để tự chi tiêu. Tuy ko đến nhà chơi nhưng ba bf luôn cập nhật tình hình làm việc của mình. Biết mình thất nghiệp đến tháng Thứ 2 ông bắt đầu bóng gió, mỗi lần đến nhà đều hỏi có việc chưa, hay 2 đứa tính đi đâu đấy? ra ngoài đường ăn 1 buổi mất hơn cả 100k trong khi nhà này 100k/ ăn cả nhà 5 người đấy?! Đỉnh điểm là 1 lần mình có việc ghé ngang nhà bf để biếu đồ, Vừa đậu xe, ông ngồi trong nhà hét vọng ra giọng rất khó nghe: NÀY, CÓ VIỆC LÀM CHƯA ĐẤY!? Những khi này mình đều hục hặc với bf…



Mất cảm tình 3: lại đi làm được 6 tháng thì hết project và nghĩ ở nhà (thất nghiệp lần 2) rút kinh nghiệm bf mình giấu biệt chuyện này, nhưng rồi cũng khai sau 1 tháng, lúc này mình đi học thêm buổi tối- 1 lần ghé nhà bf ông nói: Con phải đi làm đi chứ, Sau này còn lo cho em O (em gái của bf), là chị phải lo cho em nó từ học hành công việc ..bla bla... ( đây là lần nhắc thứ 3 về trách nhiệm lo cho e ấy...với vô số diễn giải, phải thế này thế nọ..) Mình nản và bực quá nói đại loại là: em của anh ấy, thì anh ấy lo, con bác thì bác lo, cháu làm sao mà lo được.... Ông shock!


Cùng với n thứ linh tinh đại loại như trên mà có kể cũng ko hết về ông ấy... Lần này mình suy nghĩ rằng, lúc này phải xác định chấm dứt mối tình này trước khi quá trễ. Mình quyết định chia tay, mình yêu ngta ko hề tính toán, mình có khả năng độc lập tài chính và rất sòng phẳng trong thu chi, từ đầu rất thiện cảm với gia đình anh nhưng đổi lại, tất cả họ trong mong, đòi hỏi, yêu cầu...và tập trung vào 1 chữ TIỀN.