Em à, em làm a mệt mỏi quá, phát rồ quá. muốn nói, muốn tâm sự mà a. chẳng biết nói cho ai nghe nữa. Vì ngta bảo a thần kinh mất. Khi mà a lại rồ dở vì 1 cô gái đã có chồng con là em. Ko hiểu tại sao, suốt những năm học cấp 3 cùng nhau, dù lớp mình ban A nên toàn con trai và 5-7 mống con gái. Nhưng toàn cá sấu, lúc ấy e là xinh xắn ưa nhìn nhất. thế nhưg a cũng chẳng mảy may để ý nữa. Thế rồi hết cấp 3 a đi du học, rồi a có fb e. chẳng hiểu sao, a thấy thích nói chuyện với em kinh khủng :| a k hiểu sao nữa. ngày nào cũng onl để tán phét với em. e chia sẻ với a mọi điều nhỏ đến to trog cs svien du học xa nhà. cho a cả lời khuyên khi a cãi nhau với người yêu. Anh nhớ như in có lần e viết stt câu j đó loằng ngoằng tiếng china. A hỏi e bảo ý nghĩa của câu ấy là "Phải làm thế nào để anh biết được rằng em yêu anh"??
anh: "mày yêu thằng nào mà fai hỏi làm thế nào?"
em: "tao yêu mày chứ yêu thằng nào nữa"!!
anh: "mày điên à? m yêu t thật á?"
em: "ừ t yêu m mà"
anh: "m yêu t từ bjo thế? sao m k nói cho t biết?"
em: "m điên à. m tưởng nói dễ thế à?"
anh: "m yêu t sao t k cảm thấy j nhỉ? t nhạy cảm lắm, đứa nào thích t biết ngay" - chả hiểu sao ngày ấy có thể nói đc câu này
Rồi cứ thế mọi chuyên tiếp diễn, ngày nào a cũng onl nói chuyện vs e quên trời đất, có hôm mải nói chuyện a quên cả ngủ mà đi học luôn. vừa học vừa phải cố chống mắt còn e ở vn đag đc ngủ ngon lành rồi. Lúc ấy, e là ng thứ 3. Em bảo a là "m đừng tin t yêu m đấy nhé! t chỉ gọi là thích m thích nói chuyện vs m thôi đấy, t k thik yêu 1 thằng như m đâu". Anh sĩ diện bảo "t có rồ t mới yêu con cục súc như m đấy" thế mà a yêu thật. anh thích thật. đủ đê a quên mọi thứ, cả cô ng yêu bên cạnh, a quên tất cả. và a cũng dần cảm nhận đc em cũg yêu anh rồi. đến mức bây giơf a vẫn còn nhớ nhữg đoạn chat của cả 2.
Anh là 1 thằng tồi kiêu ngạo e biết đúng k? hôm a hỏi em "theo m như nào là yêu?"
Em bảo "môi ng có 1 cách hiểu khác nhau. t thì hiểu là yêu là cảm giác quên tất cả, quên hiện tại, cuốn theo ng đó, đơn giản chỉ là thấy ng đó khác biệt"
Anh bảo "thế hình như t yêu m mất rồi. bây giờ làm sao?"
Em "m thần kinh à. đừng có mà yêu t. t sẽ k bjo yêu m đc đâu"
Anh "tại sao?"
Em "vì m sống khác t. thế giới của m khác cs của t. t k hít thở đc chứ sao"
Anh "m điên à? t vs m hít thở cùg 1 bầu k khí. cùng tuổi. sống cùng 1 đất nước. sao m lại bảo khác?"
Em "t chỉ là 1 ng đơn giản. còn m là 1 thằng phức tạp. sống nhiều mặt. sống ba phải. quá khôn khéo chưng chạc và cái tôi quá cao. nhưg cũng k phải là 1 thằng k tốt. đối vs ai m cũng có thể khiến họ quý m, m có dám thừa nhận vs bạn bè m là m yêu t k? t k đủ tự tin đứng cạnh m. vì m khác t thế thôi"
Anh "Em có yêu a k?"
Em "m đừng có điên. t là bạn m chứ a e j nhà m"
Anh "trả lời đã"
Em "có thì sao?"
Anh "a và em yêu nhau đi!"
Em "m tỏ tình vs t 1 câu quá nhạt nhẽo. với lại m có ny rồi. nó xinh xắn, giàu có. t k có điểm gì bằng nó cũng chẳng có điểm gì sánh với m. t đơn giản chỉ coi m là 1 thằng t thích thôi"
.......
........
Em à, sau buổi họp lớp 12 ngày trc a k thể ngừng suy nghĩ. k thể tập trung vào công việc. a chỉ muốn thgian quay lại. a còn quá trẻ để có thể lựa chọn 1 con đường đúng đắn vào ngày ấy. Sao e k thay đổi? sao e lại vẫn vô tư thế chứ?
Anh mệt mỏi quá. đến bây giờ có phải là a cũng vẫn còn quá trẻ để chọn k? a chưa bgio viết blog, chưa bgio viết tâm sự. nhưng a thấy bế tắc quá! đầu óc rối tung cả lên. a lại chỉ nhớ về ngày xưa. anh làm sao đây em?