Năm nay e 23t, cái tuổi mà đối vs e nó vẫn còn khá sớm để cưới, để chăm sóc chồng, bme chồng. Tính e cũng kp là ham chơi mà sợ lấy ck, bởi e vẫn rất còn muốn tự do, sống cuộc sống của mình, chăm sóc cho bme mình được ngày nào hay ngày đấy. Vì đi lấy ck r, m chăm bme ck, vậy ai chăm bme mình.
Vậy mà chỉ vì lỡ có baby, nên buộc phải cưới, mọi người hỏi e rằng, e có thấy hồi hộp và hp trong ngày cưới k. E trl rằng: k, chẳng hồi hộp, mà cũng chẳng thấy vui. Thấy buồn là đằng khác, như những đôi khác, trước ngày cưới họ up ảnh trang phục cưới, up ảnh nhẫn cưới, up ảnh ck mình lên, có khi còn làm cả 1 album phóng sự ý. E nhìn mà chỉ thấy lắc đầu, s mình lại k muốn up, bởi e chẳng mấy mặn mà, e là kiểu người hiểu đc tương lai thì phải, vì đi lấy ck, lzi có sướng, lzi có tự do, bn thứ phải lo, muốn lấy ck muộn để khổ muộn. Chứ các mẹ đừng tin cái câu khổ trước sướng sau, sau thì già mất rồi, sướng ở cái tuổi trẻ ấy chứ. Cũng kp là e k yêu ck e, cũng yêu nhau 1 năm r mới cưới. Cũng khá tình cảm, nhưng k đc tâm lý cho lắm.
Cưới xong xuôi, vì bầu bí, cũng k đc honey moon, cũng chẳng nghỉ dưỡng gì cả. Sáng đầu tiên nhà ck thì 6h30 dậy rồi, dọn dẹp các thứ, xong r ăn sáng, sau đó lại lao vào bếp cơm nước buổi trưa, trưa ăn xong lại đc ngủ rồi ch dậy lại cơm nc chiều, cv của e hàng ngày đều lặp lại nvay, nhưng cũng k đơn giản, vì nhà ck đông người, rồi thêm cả chị ck cũng bầu, nên e cũng lại phải chăm thêm 1 người. Mà bản thân m cũng bầu k kém, e khoẻ thì e cũng chẳng ngại việc gì, nhưng bầu thì lúc nào cũng mệt, mà cơm nước thì cứ 2 tiếng đứng nấu, nh lúc muốn điên luôn, vì chẳng ai giúp mình, cứ 1m nấu, nấu xong lại dọn rửa đủ kiểu. Bầu 5 tháng mà kb e khóc vì tủi thân bn lần r, vì ck cũng khá gia trưởng, chỉ sợ mẹ ck phải làm mà ck e cũng k giúp e. Nh khi còn trách vì để mẹ ck làm. Khổ cái ch đấy r lại đến bố ck, bố ck e thì khó tính, đi đâu lzi cũng hỏi, cũng hay để ý e. Mẹ ck thì dễ tính vs tâm lý, nhưng kiểu cũng chân chất nhà quê, nên e nh lúc những thứ m k thích cũng k thể từ chối nổi. Thấy e bầu, cứ sáng bảnh mắt ra đã 2 quả trứng luộc, dền 1 tháng cho đến e kêu e k ăn nổi nữa, muốn đi ăn cái m thích cũng k đc, từ ngày lấy ck, mới đc 3 lần ra ngoài đi ăn. Còn lại toàn ăn ở nhà, mẹ ck chẳng biết vì s, chợ thì ngay gần nhà, mà lúc nào cũng trữ đồ ăn, thịt xương cá, tôm. Khéo để cả tháng trong tủ vẫn cứ ăn, e thì chịu, k giám ăn, toàn phải ăn 1 là chỉ có rau, or trứng rán. Cũng mấy bữa ăn xong là nôn vs bị đi ngoài vì bị ép ăn.
Nhiều sáng bị mệt, cũng k giám nằm lâu, hnao bực quá, mới nằm đến 9h. Thì hđó sẽ bị cả bme ck nói là sau dậy sớm ăn sáng r ngủ tiếp! Vâng, đã gọi là mệt r mà còn dậy ăn đc xong đi ngủ tiếp, cho e tiền e cũng chẳng giám vậy. Dậy là cũng dọn dẹp cơm nc, chứ mặt nào mà đi nằm tiếp. Nhịn 1 bữa chết đc ai.
Nói chung là e khó chịu đủ thứ, mới cưới mà nghĩ đến ly hôn mấy lần r, e chỉ muốn có 1 đứa con và sống tự do bên cạnh bme của mình thôi. Vì chẳng ai = bố mẹ mình. Mình có tốt đến mấy vs bme ck vs ck thì cái câu khác máu tanh lòng nó cũng k khác đi đc.