Làm phận đàn bà đã khổ. Không bảo vệ được đứa con của mình từ khi còn trong bụng thì còn thấy khổ và tội lỗi gấp ngàn lần. E thật sự rất đau xót khi mất con cm à. E năm nay 24t. E và ny ở với nhau rồi có con. Lúc e biết mình mang bầu e mừng rơi nước mắt. Rồi lại sợ... Sợ ny mình ko đồng ý đứa con này vì e vẫn chưa ổn định cv nên ny e sợ đưa e về gđinh sẽ k đồng ý . Nhưng rồi e đã viết 1 bức thư cho ny và nói rằng. Dù cho ny e ko đồng ý thì xin a đừng bắt e bỏ đứa con này. Dù cho pải ctay nhau e sẽ sinh con ra và nuôi con khôn lơsn. E sẽ làm bà mẹ đơn thân. E hứa sẽ sống tốt và ko gây ảnh hưởng đến ny và cs của ny. Rồi sau khi ny e đọc đc bức thư đã ôm e và nói : " e thật ngốc, con là con của chúng mình. Sao lại bỏ. Chúng mình sẽ sinh con. E đừng nghĩ ltinh gì cả. " giây phút ấy e vỡ oà trong hp và biết rằng ny e rất yêu e và cũng rất sẵn lòng đón nhận đứa con của mình. Rồi từ hôm ấy e rất hp. Hnao cungz vui cười thoải mái chỉ mog con sau này sinh ra luôn vui tươi và khoẻ mạnh.


Nhưng rồi hình như cuộc sống của e vốn nghiệt ngã nên hôm ny đưa đi s.a thì bsi nói thai 7w4d ko có tim thai, ko có noãn hoàn. Kluan trứng trống. Tất cả mọi thứ như tối sầm lại. Nước mắt e bắt đầu rơi. E đau đớn. Tại sao những ng cgai khác có thể giữ đc con mình mà e thì lại ko thể. E có pải là ng cgai vô dụng nhất trên thế gian này. Đứa con của mình cũng k thể giữ đc. Khi ra khỏi pòng khám ny e đứng ở ngoài, thấy mặt e thay đổi thái độ hỏi e sao và đòi xem giấy s.a nhưg e k cho xem và nói về rồi xem. Vì lúc đấy cả pòng khám đag giờ về và mọi ng đag nhìn 2 bọn e. Về đến nhà e chạy thẳng vào pòng ngủ và gục ngã. Ny e chạy theo giằng lấy tờ s.a. E đã khóc rất to, e gào thét lên.. Trog thâm tâm e đã nghĩ tại sao? Tại sao vậy? Tại sao con mình mà e cũng k thể giữ đc để con rời xa m nthe. Nỗi niềm mất con thật đau khổ. Tim gan như bị cào xé. E cứ thế khóc và gào thét. Ny e ôm e thật chặt và k dám nói gì. Rồi e thấy hình như ny e cũng khóc. Có lẽ vì đã chứng kiến giây phút đau khổ ấy của e và xót xa đứa con của mình. A trấn an e rồi nói e đừng lo nghĩ gì cả. Tại sao mới 7w4d ông ấy đã dám kluan nv. E đừng tin. A nghe ông bsi bên ngoài nói cháu ôg ấy hơn 8 tuần mới có tim thai. E cứ yên tâm 1 tuần nữa a sẽ đưa e đi khám chỗ khác. Nhất định ksao đâu. Rồi khi nghe những lời đấy e thực sự đỡ đau đớn đi phần nào. Rồi tối hôm đây e và ny đã lên mạng search tất cả những thông tin về thai lưu và những trg hợp k có tim thai. E hi vọng và hi vọng. Đọc nhuần nhuyễn tất cả những bài liên quan đến tim thai.


Và tiếp tục những ngày tiếp theo e vẫn hi vọng và vẫn đọc.. Tối đến e nhìn ra cửa sổ nhìn về 1 hướng thật xa. K hiểu sao nước mắt e cứ rơi. Nhìn lên trời r nhìn những ngôi sao e nguyện ươc con ơi hãy ở bên mẹ đừng rời xa mẹ. Đừng đi đâu cả mà...


Nhưng rồi tất cả những triệu chứng của thai lưu mà e đọc đc trên mạng đã xảy ra hết với e. E gần như tắt hi vọng. Có lẽ e và con e đã k thể ở bên nhau đc lâu thêm nữa. Vì hôm ấy e ra máu khá nhìu và đau bụng. E đã nói ny đưa đi bvien và khám. Bsi lại kluan thai lưu, trứng trống. E biết k thể cứu vãn đc nữa. Bsi s.a đưa e tờ kết qả và nói e sang pòng khám bsi sẽ tư vấn cho e. Vừa sang đến pòng khám bà bsi mặt cau có hỏi e : " thế giữ hay là bỏ ?" . E vội tl : " cháu giữ cô ạ nhưng bsi kluan cháu thai lưu giờ cháu pải sao ạ? Bà ấy lạnh lùng đáp : " thế thì bỏ thôi". 1 thái độ tưởng chừng như đơn giản như đang vứt bỏ mớ rau, cọng hành ấy. Rồi e lại nói : " nhưng bsi s.a kqua của cháu mới có 6w4d liệu cháu có thể chờ thêm đc ko ạ? Rồi bà ý lại tỏ vẻ khó chịu :" tuỳ thôi. Mà lâu nthe này. S.a rõ nthe này rồi còn đợi cái gì. Đòi đợi cái gì nữa " thực sự m chỉ dám hi vọng 1 chút nữa xem bsi có thể có biện pháp nào giúp m đc k? Có thuốc gì cứu vẫn đc tình hình k? Vì m biết hi vọng rất nhỏ vì m đag bị ra máu nhiều. Và cái thai thực sự nó đc gần 8 tuần nhưng do thai lưu nên nó nhỏ đi...


Thế là tất cả đã hết. Con sẽ pải đi và k còn ở bên cạnh mẹ. 2 tháng ngóng trông giờ đây chỉ là vô ích pải ko con??? Mình đã pải bỏ đi đứa con của m. Mặc dù con chưa tượng hình. Nhưng mẹ đau xót chừng nào. Trách mình k giữ nổicon. Đến hnay là ngày thứ 6 mẹ xa con rồi nhưng trong lòng vẫn thấy đau đớn và xót thương mà k làm đc gì... Con à.. Mẹ xin lỗi mong con hãy yên nghỉ và ở nơi nào đó hay thật vui vẻ , hạnh phúc con nhé. Nếu có thể, mẹ xin con 1 lần nữa hãy đến bên mẹ. Mẹ hứa sẽ ko để tuột mất khỏi con 1 lần nữa. Mẹ sẽ chăm sóc bản thân thật tốt để nuôi dưỡng con cẩn thận. Mẹ sẽ làm tất cả vì con mà. Đừng buồn con nhé. Mẹ luôn nhớ về con. Mẹ yêu con nhiều lắm...