Chào các Mẹ : Hôm qua mình phải khóc vì cảm thấy vừa bực , vừa thương ku kon 3 tuổi nhà mình cm ak .


Chẳng là khu mìnhở là khu chung cư , cuối tuần các Bố mẹ hay cho con sang nhà nhau chơi .


Mình nói qua 1 chút về tính cách của cháu : Cháu khá là nhát ,ko hay giao tiếp với người lạ . Ở nhà với Bố mẹ thì ngoan lắm : dạ vâng , xin phép mời chào các kiểu , nói như vẹt . Nhưng cứ gặp người lạ là lì ra , bảo thế nào thì bảo , ko thích là ko xin ko chào . Ko hay gây sự hoặc tranh dành với bạn nhưng bạn nào mà tranh là đánh hoặc chửi luôn .


Vợ chồng mình thì chả bao giờ nói tục , và mình để ý trẻ con khu mình cũng ko có bạn nào nói tục .


Có lẽ do con đi lớp học các bạn ở lớp .


Điển hình hôm qua : sang nhà bạn nhỏ hơn tuổi chơi , con mình đang chơi oto thì e bé chạy đến giằng . Mình đã giải thích e nhỏ hơn con nhường e mà nhất định ko nghe, giằng lại ko đc chửi luôn : đmm . Đây là lần thứ 3 mình trực tiếp nghe đc con nói vậy , còn thi thoảng bà ngoại có phô con vẫn nói . Lần đầu tiên mình nghe đc cũng hoàn cảnh tương tự , mình đã giải thích , dạ dạ vâng vâng ... lần thứ 2 mình phạt , đánh đòn vào mông .... Nhưng dường như con đã quen , ko ý thức đc câu nói đó . Cứ tranh đồ ko đc là chửi .


Cái mà mình bực hơn là : Nhất định sai mà ko chịu xin lỗi . Mình cảm giác như con biết sai nhưng lì , ko thể nói ra mồm đc câu xin lỗi. Biết con lì mình đã hướng sang cách khác là bảo con đến thơm , hay bắt tay e để xin lỗi mà cũng nhất định ko ..


Mình điên lên , lôi về phết cho 1 trận lằn mông . Con chịu xin lỗi Bố mẹ nhưng nhất định ko chịu xin lỗi ng ngoài .


Đánh con xong , mẹ đau . Ôm con vào lòng và xin lỗi . Chắc con cũng sợ và tổn thương lắm nhưng chưa biết giận . Mẹ đi tắm cho lại cười khành khạch ngay đc .


Điều mình lo ngại là giờ làm sao để con hiểu , và từ bỏ thói quen xấu . Còn cả 1 chặng đường dài ,dạy con như nào cho đúng, lo ko biết sau này con có nhận thức và trở thành 1 ng tốt ko cm ak ?