Em chào các anh chị trong diễn đàn. Hôm nay em có 1 việc đi vào ngõ cụt rồi, không có lối thoát, muốn nhờ các anh chị tư vấn giúp em cách giải quyết. Chuyện thế này ạ ( tất cả em đều có bằng chứng cụ thể)
Em năm nay 29 tuổi, lấy chồng cách đây 3 năm, có 1 con gái. Chồng em hiện tại 30 tuổi, nghề nghiệp là công an, đã có 1 đời vợ và 1 con gái năm nay 10 tuổi ( sống cùng vợ cũ). (lúc lấy chồng, em dấu bố mẹ em, không nói thật là chồng em đã 1 đời vợ). Khi còn cùng chung sống, bọn em sống cùng bố mẹ chồng, chồng em là công an nghĩa vụ, năm 2014 mới chạy tiền vào được chính thức và làm nhân viên đưa nhận văn thư . Gia đình bố mẹ chồng em cũng khá giả, bố chồng là bộ đội về hưu, lương tháng 8 triệu, nhà ở mặt đường cho thuê, 1 tháng được 8 triệu, mẹ chồng em mấy năm trước bán cháo lòng tiết canh. Nhưng kinh tế của 2 vợ chồng không phụ thuộc vào bố mẹ chồng, gánh nặng kinh tế nuôi con đều là em gánh, vì chồng lương được 5.800.000, nói là để trợ cấp cho con riêng 1 triệu còn lại để tiêu tháng. Tiền lương của em được 7 triệu ngoài nuôi con, lo cơm nước cho 2 vợ chồng, đóng tiền điện nước, ma chay hiếu hỉ cho bố mẹ chồng thì không còn lại đồng nào. Lúc cưới xong bố mẹ đẻ em cho 1 ít làm của hồi môn cũng phải bán đi để lo chạy cho chồng vào chính thức.
Năm 2015 chồng em vay ngân hàng mua xe ô tô bán tải ( Chevolet biển 29D…) trị giá 250 triệu, bảo với em mua xe để anh đi chở hàng thuê kiếm thêm tiền. Nên em đồng ý làm thủ tục vay ngân hàng để mua xe, và về xin bố mẹ đẻ em 30 triệu để góp thêm mua xe. Hàng tháng bọn em phải trả ngân hàng gần 5 triệu. Số tiền ấy, tháng thì chồng em đưa cho 1, 2 triệu, tháng thì không đưa đồng nào, quá hạn ngân hàng gửi phiều về nhà, bố mẹ chồng em lại mắng, em lại đi vay khắp nơi để trả tiền. (Bố mẹ chồng em không giúp đỡ hỗ trợ kinh tế gì vì ông bà bảo: thích lấy thêm vợ thì phải tự nuôi, mẹ chồng em còn nói: cái loại vợ hai mà đòi hỏi nhiều.)
Rồi chồng em giao nhận văn thư, nhưng đi ô tô lại hay bốc phét nên toàn nhận chạy việc vào công an. Cứ nhận tiền cọc của người ta, xong k có tiền trả, người ta đến tận nhà đòi. Em lại phải chạy vạy khắp nơi trả. Cũng năm 2015 chồng em được phòng giao cho giữ quỹ phòng + quỹ đảng. Chồng em cứ lấy ra tiêu, đến lúc phải quyết toán trả, không có tiền lại đi vay ngân hàng ( VP bank biết chồng em có nợ xấu mua ô tô ở ngân hàng Techcom nhưng vẫn cho làm thủ tục) Nợ nần càng thêm chồng chất. Mức lương 7 triệu của em không gánh nổi. Chồng em còn bảo ở nhà bố mẹ, không mất tiền nhà thì phải nuôi chồng là đúng rồi.
Nhưng chồng em mua xe về không đi chở hàng như đã nói, mà toàn đi rượu chè, thậm chí ngoại tình. Em có bằng chứng đưa cho bố mẹ chồng, mẹ chồng em bảo: mày ra gì thì con tao nó mới ngoại tình. Lâu dần bọn em cãi nhau, chồng em đánh vợ. Chồng em thậm chí còn lấy trộm tiền của em để trả tiền gửi xe ô tô tháng. Quá nhiều lần anh ta ngang nhiên ngoại tình đánh em, không thể chịu được em đề nghị ly hôn. Chồng em cất tất cả hộ khẩu và giấy đăng ký kết hôn để ngăn không cho em nộp được hồ sơ lên tòa. Em nói chuyện với bố mẹ chồng xin ly hôn và chuyển ra ngoài ở chờ ly hôn. Cũng nhờ bố mẹ chồng động viên để chồng em đưa hộ khẩu và đăng ký kết hôn ra để làm thủ tục. Bố chồng em cũng xin em: nó mà bỏ vợ lần nữa thì tao không còn mặt mũi để nhìn ai nữa ( bố chồng em là tổ trưởng tổ dân phố).
Em chuyển ra ngoài ở riêng, chồng em không gọi điện hỏi thăm hay sang thăm con lần nào, còn bố mẹ chồng em sang thăm 1 lần cho 4 lốc sữa chua Susu và bảo em cho đón cháu về chơi mấy ngày, em không đồng ý vì con em mới đi học mẫu giáo.
3 tháng sau, chồng em gọi điện bảo đồng ý ly hôn, với điều kiên, em phải ký chuyển nhượng xe ô tô cho chồng em ( chị chồng em là luật sư nên chuẩn bị rất kỹ) Em đồng ý. Ngay sau hôm ký xong chuyển nhượng xe ô tô, chồng em cùng mẹ chồng em sang nhà trẻ con em học, mang thẻ ngành công an, giấy khai sinh của con em, giấy đăng ký kết hôn sang bắt con em về nhà, chiều em đến đón con mới biết. Vì con em học trường tư thục nhỏ, cô giáo thiếu hiểu biết nên đã cho đón, mặc dù em đã có dặn từ trước. Em sang nhà chồng đón lại con, bị chồng em và mẹ chồng đánh đuổi về. Bố chồng em ra bảo cứ về đi, để nó chơi mấy hôm lại sang đón. Em tức quá bảo luôn, ông bà đã đón về thì ông bà nuôi luôn đi, xem nuôi được bao lâu. 1 tuần sau chồng em liên tục gọi điện, đến công ty em xúc phạm, bảo em sang đón con về ( vì từ lúc em sinh con ra, ông bà nội và bố chưa bao giờ mua cho 1 cái gì bao giờ, bỉm sữa…)
Em bảo em đón về thì phải làm thủ tục ly hôn. Chồng em đồng ý ra tòa. Nhưng lại không ký đơn vì yêu cầu em phải ghi: tiền trợ cấp cho con, vợ chồng tự thỏa thuận, không được ghi vào quyết định ly hôn. Vì tòa biết hoàn cảnh của em, nên không đồng ý, yêu cầu chồng em phải đưa ra 1 mức trợ cấp cụ thể. Anh ta nhờ 1 người bạn, tự xưng là làm ở tòa án, số điện thoại: 092 391 7032 ( em tra facebook, zalo không có), dọa em kiểu như: chị nhờ ai, tên là gì ở tòa án nào thụ lý hồ sơ, hồ sơ của chị không đúng, chị phải đến gặp tôi ở đâu để giải quyết các kiểu…. Em vặn lại thì tắt máy luôn. Cuối cùng anh ta chấp nhận trợ cấp cho con 1 tháng 1 triệu đồng.
Sau khi ly hôn xong, em phải tách hộ khẩu. Anh ta không cho mượn hộ khẩu, bảo em phải cọc 5 triệu mới cho mượn hộ khẩu. Em không biết làm sao phải gọi cho bố chồng và chị chồng làm luật sư để xin giúp đỡ. Chị chồng em đồng ý giúp, nhưng không cho em lấy tờ giấy hẹn ngày lấy hộ khẩu về ( mà ở quận em, quy định phải có giấy hẹn mới lấy được hộ khẩu về) Sau đó chị chồng em hẹn đi uống café, thuyết phục em: bố mẹ chị già rồi không có tiền trợ cấp cho cháu đâu, mà thằng X thì em biết rồi, nó không bao giờ đưa tiền…, nên em tạo điều kiện để cháu về nhận ông bà… Em cũng nói rõ, em không cấm, nhưng con em đi học, không thể về liên tục được, hơn nữa em nuôi con rất khó khăn, nên phải công bằng với cháu…. Chị ấy bỏ về luôn, và lần hẹn lần sau không lên lấy hộ khẩu, bảo: tôi đưa cho thằng X rồi, tự gọi nó mà lấy. Em cũng không làm thế nào lấy được hộ khẩu về. Em gọi điện cho bố chồng và chồng dọa nếu không mang giấy hẹn đến để em lấy hộ khẩu về em sẽ kiện lên phường, họ cũng không sợ, không có động tĩnh gì. Em phải lên quận trình bày mãi với công an quận, họ thương quá cho lấy trước.
Từ lúc ly hôn đến giờ là 10 tháng, bố chồng em sang đón cháu 4 lần, vào 4 tháng ( từ tháng 1 đến tháng 4) đưa cho e 1 triệu. Em hỏi trợ cấp thì chồng em bảo không đưa, bố mẹ chồng em liên tục gọi điện bảo đón cháu, nhưng không bao giờ cho cháu 1 hộp sữa chua. Lúc đòi sang đón em hỏi trợ cấp của cháu thì không nói tử tế với em, lại bảo: không có tiền, mày thích thì đi mà kiện thằng X đòi tiền, tao đang phải nuôi con Y ( con của chồng với vợ cũ), mỗi tháng 1 triệu đây, tao không có tiền. Em nói nếu còn tiếp tục làm phiền nữa em sẽ kiện, thì bố chồng em và chồng em bảo là: tao thách cả nhà cả họ mày kiện được, tao là công an, tao là tổ trưởng tổ dân phố, rồi còn mang cả chú họ là tướng làm ở Báo công an nhân dân ra dọa…. Rồi dọa cảnh cáo em, đánh em, giết em….
Em rất hối hận, vì tự em nói dối bố mẹ để lấy người đàn ông này, tự em chọn lựa cuộc sống này, giờ muốn làm lại từ đầu mà họ không buông tha. Giờ em bị khủng bố tinh thần quá, liên tục làm phiền. Em nào có khó khăn gì, chỉ cần họ nói tử tế, xin đàng hoàng, đừng côn đồ như vậy. Giờ em bế tắc, không biết đi đâu kiện, kêu ai giúp. Họ là công an, họ quen biết phường xã,… Em không biết làm thế nào bây giờ. Xin anh chị giúp em với.