E đã post bài ở mục tâm sự rồi,nhưng vẫn viết lại vào đây vì các bác hay vào đây tâm sự hơn.E đang đứng trên bờ vực thẳm của sự đổ vỡ...muốn xin các bác 1 lời khuyên.
Thực sự là mối quan hệ giữa vc e đang có sự rạn nứt.Chúng e cưới nhau được gần 4 năm,trong đó thời gian ở chung với nhà chồng là 27 tháng,tức là từ khi bắt đầu sinh con.Và mọi mâu thuẫn xuất hiện từ đây.Trước khi sinh cháu thì bọn e thuê nhà ở riêng,cuối tuần mới về thăm BMC.Cũng có những xung đột nhưng rồi bỏ qua vì chỉ về nhà 1 ngày rồi lại đi nên ko đáng kể.E vốn ko hay nói,những khi có chuyện gì đó ko hài lòng cũng hay chịu đựng 1 mình,ko nói ra nên những mâu thuẫn cứ dần dần tích tụ lại khiến e ko còn tìm thấy niềm vui ở nhà nữa.E quen với cuộc sống yên tĩnh,bình lặng,thiên về những cái nội tâm còn nhà chồng e thì khác hẳn,cuộc sống ồn ào,thiên về bề nổi.Đó là lý do khiến e cảm thấy lạc lõng.Những ngày nghỉ cuối tuần e thích được nghỉ ngơi thư giãn,đưa con đi chơi đâu đó,hoặc đơn giản là tự tay làm món gì đó ngon cho chồng con nhưng thường thì e ko bao giờ có ngày đó cả.Bởi ngày chủ nhật thường là ngày tụ tập của đại gia đình,nhà chị gái,em gái đổ về (mọi ng cũng sống gần đó).Thế là tụ tập ăn uống nhậu nhẹt đến gần hết cả ngày,có khi cả trưa và tối .Mà e lại rất ko thích những cuộc rượu chè,khổ nỗi toàn những người thích uống ngồi với nhau.Nếu 1 tháng chỉ 1-2 ngày chủ nhật như vậy thì còn đỡ,đằng này cả 4 chủ nhật đều như vậy khiến e ko còn thời gian nào cho riêng gd mình nữa.Đấy là ko kể trong tuần thỉnh thoảng có lý do gì đó là lại tụ tập.Nhiều lúc e chỉ muốn biến đi đâu đó cho hết ngày nghỉ thôi.Và lại 1 tuần làm việc kế tiếp,cứ như vậy,e ko còn sống cuộc sống của chính mình nữa.Dần dần e trở nên bất mãn và ác cảm với mọi người trong nhà chồng,ko muốn gần gũi nữa .Có lẽ là e sai ở điểm này chăng ??????
Về sống chung nhưng ko có phòng riêng cho 2 vc,chúng e ở phòng sinh hoạt chung..Sinh hoạt vợ chồng cũng bất tiện,MC thì quá quan tâm đến con cái.Có những hôm vc vừa quan hệ xong,đang nằm nghỉ chưa kịp dậy thay đồ thì MC vô tư vén màn gió vào tắt quạt cho con,sợ cháu lạnh :mad: .Đến cái giường ngủ là chỗ riêng tư nhất mà cũng ko được tôn trọng.Làm e mất cảm tình với MC. .E thì ko bao giờ có thói quen xâm phạm những chỗ riêng tư ấy.Đấy là chưa kể những lúc vc gần gũi cứ phải nghe ngóng xem có động tĩnh gì ko vì MC hay dậy đêm....Đời sống tình dục vì thế cũng ko có sự hòa hợp,ko thoải mái.
Cuộc sống như vậy khiến e ngột ngạt.E đi về như 1 cái bóng.Chắc các mẹ cũng hỏi sao e ko tâm sự với chồng?e đã từng nói nhưng ko nhận được sự chia sẻ.A ấy chưa bao giờ đứng trên địa vị của e mà nhìn nhận vấn đề.Lúc nào anh ấy cũng cho rằng nhà a,cũng như a chỉ có thế thôi,e phải chấp nhận.Ngay như hôm qua a ấy cũng nói rằng "a là ng sôi nổi,thích giao du,tụ tập,đã như vậy và sau này cũng vẫn vậy.Nếu e ko chịu được thì tìm giải pháp khác.''Chẳng lẽ ko thể hy sinh bớt 1 chút sở thích của riêng mình để dành cho e được hay sao?Đáng lẽ a ấy phải là ng tạo ra cho e sự thoải mái khi sống ở nhà chứ?
A ấy đồng ý chia tay để giải thoát cho cả 2,e có thể nuôi con 1 mình nhưng chỉ thương nó còn quá nhỏ thôi.Đã có trường hợp nào chia tay vì ko hợp với gia đình chồng ko ?Liệu có giải pháp nào tốt hơn ko các mẹ ?E đang rối bời lắm.E cũng ko hình dung được cuộc sống chỉ có 2 mẹ con sẽ ntn ?Bố mẹ đẻ em thì ở xa,thi thoảng mới lên thăm con được thôi.