Mua 1 bán 5, lời khẳm chẳng lo nghĩ, cứ nắm quy tắc ngầm này là thắng lớn?
"Bây giờ chỉ có nhập hàng Trung về là khỏe nhất, làm ăn cũng phải có vài người bạn bên Trung mới tồn tại được.."
Hình minh họa
Hàng “made in Vietnam” từ… Trung Quốc
Không chỉ nhập hàng từ Trung Quốc về bỏ mác “made in China” gắn xuất xứ hàng Việt để tiêu thụ, có nhiều sản phẩm Trung Quốc 100%, được người mua đặt cơ sở sản xuất gắn luôn mác “Made in Vietnam” trước khi đưa về nước tiêu thụ.
Đặc biệt, nhiều mặt hàng thời trang mang thương hiệu nổi tiếng hoặc dạng hàng xuất khẩu đều gắn “made in Vietnam” nhưng lại được nhập từ Trung Quốc. Theo cơ quan chức năng, những lô hàng này thường được nhập theo dạng tạm nhập, tái xuất qua Campuchia, Lào hoặc trà trộn rồi tuồn vào tiêu thụ trong nước.
Việc thay mác để hàng Trung Quốc trở thành hàng Việt trở nên quá phổ biến hiện nay.
Không chỉ hàng may mặc, rất nhiều ngành hàng khác cũng tình trạng tương tự. Theo cảnh báo của Tổng cục Hải quan, một số trường hợp mang hàng xuất xứ Trung Quốc vào các khu công nghiệp trong nước để lắp ráp hoặc chỉ gắn nhãn mác bao bì “made in Vietnam” để xuất sang nước thứ 3 để được hưởng ưu đãi thuế quan. Điển hình là các loại bếp gas, lò nướng, lò vi sóng, bóng đèn … nhập từ Trung Quốc vào gắn thương hiệu Việt Nam để sản xuất tiêu thụ.
Với các mặt hàng nông sản, ngoài việc trái cây, rau củ quả Trung Quốc nhập vào Việt Nam được gắn xuất xứ các quốc gia phát triển như Úc, Mỹ, Nhật… cũng có không ít trái cây Trung Quốc “đội lốt” trái cây Việt: cam, quýt, táo…
Trong nhiều loại hàng hóa nhập từ Trung Quốc về, đóng nhãn mác Việt Nam thì mũ bảo hiểm là một sản phẩm thuộc loại khá phổ biến về sự nhập nhèm này. Ở Việt Nam hiện nay thường chỉ sản xuất được một số mẫu mũ bảo hiểm đơn giản như nửa đầu, còn loại mũ cả đầu thường phải nhập Trung Quốc về. Còn tem mác có thể mang về Việt Nam rồi lột ra thay mác mới, hoặc đặt trực tiếp tem chìm gia công bên Trung Quốc theo mẫu mã, tên tuổi các hãng của Việt Nam.
Nhiều công ty nhập hàng Trung Quốc là bởi giá bên kia tốt hơn, nếu tự sản xuất ở Việt Nam, hàng Trung Quốc chỉ rẻ bằng một nửa, mà đã bao gồm cả tem mác, gia công hết tất cả. Thường hàng chỉ đi tiểu ngạch, nhưng một điều khá khó hiểu là nhiều công ty có thể nhập cả lô một container mũ như thế về Việt Nam mà không vấn đề gì.
Không chỉ mũ, ngay cả những chiếc xe đạp điện “Made in Vietnam” cũng mang khá nhiều linh kiện nhựa cũng mua của Trung Quốc. Với kinh nghiệm làm nhựa khá lâu năm. Hiện nay, chỉ có quá nửa các linh kiện được sản xuất ở Việt Nam, còn lại phải nhập Trung Quốc khá nhiều.
Bởi nếu sản xuất đại trà thì phải mất tiền làm khuôn, mà khuôn rất đắt tiền. Tùy từng loại xe phức tạp hay đơn giản, một khuôn đúc nhựa rơi vào 4,7 – 5 tỷ đồng/bộ. Nhưng nó cũng chỉ có thể sản xuất được một số chi tiết đơn giản như: ốp sườn, chắn bùn, đèn xi nhan, đèn pha, lót gầm,...các chi tiết khó thường vẫn phải nhập.
Ngay cả nhỏ nhặt nhất như cái bút bi. Hàng các hãng lớn thì mình không dám khẳng định, nhưng các loại bút bi quà tặng in tên hoặc hàng trôi nổi chắc chắn là của Trung Quốc.”
Vì rất ít doanh nghiệp sản xuất nhựa vừa và nhỏ ở Việt Nam muốn làm hàng này, do lợi nhuận thấp mà chi phí lại cao nên không đáng để quan tâm. Do vậy, dù có làm được cũng chẳng ai muốn làm, nhiều doanh nghiệp nhập hàng Trung Quốc về làm thương hiệu cho nhanh, đỡ tốn nhiều chi phí.
Hàng Trung mua 1 bán 5
Nhập Trung Quốc về rồi gắn mác làng nghề, sau đó bán gấp 3 hết. Thậm chí doanh nghiệp có thương hiệu, tên tuổi thì càng “ăn” lãi nhiều. Vì, đầu Trung Quốc nhập nhiều thì cực rẻ, mà đã nhập nhiều thì thường là thương hiệu lớn. Hàng của các thương hiệu lớn thường giá đắt hơn nên có thể ăn lãi gấp 4 – 5 lần”.
Quanh đi quẩn lại, vẫn vì lợi nhuận, hiện nay trên thị trường, rất nhiều sạc và tai nghe của các hãng điện thoại lớn được bán tràn lan với mức giá vô cùng rẻ mạt. Chỉ vài chục nghìn đồng là đã có thể mua được một chiếc tai nghe, sạc có logo của các hãng nổi tiếng. Trong khi đó, hàng chính hãng lên tới vài trăm nghìn đồng.
Nhiều công ty ở Việt Nam sợ bị quy vào tội sản xuất hàng giả, hàng nhái nên không dám tự in các vỏ sạc có logo của các hãng lớn. Vì thế, họ đã nhập những miếng nhựa có logo sẵn từ Trung Quốc về, sau đó lắp ráp với những miếng nhựa không và các linh kiện điện tử của mình lại thành một sản phẩm tên tuổi bán ra thị trường.
Chẳng hạn như chiếc ghế nhựa đơn giản có giá khoảng 30.000 đồng/kg, mà 1 cái ghế chỉ hết khoảng 700 – 800 g nhựa. Mình có trao đổi với đối tác, tính ra tiền sản xuất chỉ 30.000 đồng/cái, rẻ hơn nhập Trung Quốc về mà vẫn bán giá 115.000 đồng/cái như hàng nhập.
Thành ra dù có cố gắng thế nào thì hàng Việt cũng thể lời bằng hàng Trung nên doanh nghiệp bất chấp nhập hàng Trung là vì vậy.
Không những thế, hàng Việt cũng không cạnh tranh được với họ ngay từ khâu nguyên liệu, vì họ mua nhiều hàng container nên giá bao giờ cũng rẻ hơn nhiều. Thương lái Trung Quốc thường xuyên “ăn chực nằm chờ” ở Việt Nam để nhập nguyên liệu”.
Ngay như mặt hàng mũ bảo hiểm cả đầu của Trung Quốc, nhập vào giá khoảng 250.000 đồng/cái, bán ra 750.000 đồng/cái. Nhưng nếu mình tự sản xuất mũ bảo hiểm, sau khi trừ tất cả các chi phí từ đầu tư khuôn, ra mẫu nhựa, sơn, tem mác,...để tính ra giá 1 sản phẩm mà đem so với hàng Trung Quốc nhập về giống y hệt thì thực sự chán không muốn làm tiếp, muốn bỏ không sản xuất nữa mà chỉ muốn nhập luôn hàng Trung Quốc về bán.
Chẳng những vậy, việc như thế này đều có trung gian đầu mối, nhiều đến mức như là chợ người. Từ người vận chuyển tiểu ngạch, chính ngạch cho đến người đi tìm khuôn, tìm mẫu đều có.
Mặt hàng nào bán tốt mình chỉ cần gửi mẫu sang Trung Quốc kèm theo kích cỡ sang xưởng bên kia, họ báo giá cho từng lô hàng nghìn chiếc/lần. Nhưng phải nói thật, bên Trung Quốc họ làm quá chuyên nghiệp, sản xuất theo kiểu công nghiệp, mình không thể cạnh tranh được.
Dân mình có phần nào đó kì thị, nhưng phải công nhận là hàng Trung Quốc rất đẹp, chỉ có hàng chợ thì không “ngửi” được. Thời buổi này làm ăn cũng phải có đối tác Trung Quốc chuyên đi tìm hiểu thị trường bên đó, hoặc tìm những gì mình cần, thì mới tồn tại được.
Tổng hợp
Video liên quan
Những màn trả lời bá đạo của khách hàng online khiến chủ shop "tái cả mặt"