Suýt hại con vì kết quả xét nghiệm "nhầm" của trưởng khoa
Chào các mẹ.
Câu chuyện của mình cực kỳ bức xúc, nhân tiện đây mình viết ra để các mẹ có gặp phải trường hợp như con mình thì lưu ý. kun nhà mình được 2,5 tuổi, con nặng 14kg, cao 93cm, rất hiếu động. Từ bé đến lớn mình luôn chăm sóc con cẩn thận nhưng khổ nỗi con rất hay bị viêm mũi họng. đi khám nhiều ở viện nhi, viện tai mũi họng TW, viện Xanhpon. ở mỗi viện mình đều gặp phải những vị bác sỹ ...không thể diễn tả nổi. một bộ phận bác sỹ hiện nay không xứng đáng với cụm từ "lương y như từ mẫu" , tha hóa về mặt đạo đức. vì chút danh lợi cho bản thân mà lấy sức khoẻ của con trẻ ra để đùa giỡn. bằng chứng to đùng mà mình gặp phải là ngày 15/6/2010 mình đưa con đến viện lao phổi TW đ/c 463 Hoàng Hoa Thám-HN. con bị nổi mấy hạch nhỏ ở cổ mình đưa con vào khoa khám bệnh, bác sỹ CK II Trần Thị Minh khám. nói là khám nhưng chẳng sờ nắn hay nghe tim phổi gì hết. chỉ hỏi mình "bị sao mà đưa đi khám" mình trình bày 1 lúc. trong lúc mình nói thì cũng là lúc bác sỹ viết xong mấy tờ phiếu xét nghiệm, chụp phổi, thử máu. mình đưa con đi làm thủ tục, chen lấn mãi mới đến lượt đóng xong tiền. mà bên cạnh toàn bệnh nhân lao phổi nặng, mình rất lo 2 mẹ con ko bệnh mà đến đây lại thành ra nhiễm lao phổi thì chết.. hôm đó 2 mẹ con bắt taxi đi thôi chứ ông xã không đi cùng. mình cứ 1 tay cầm đồ, 1 tay bồng con lếch tha lếch thếch (vì con không chịu đi bộ cứ bắt mẹ phải bế). hỏi thăm mãi mình leo lên được tầng 2 của khoa giải phẫu. được chính Trưởng khoa Ngô Thế Quân chọc hạch để xét nghiệm, mình mừng vì được gặp Trưởng khoa chắc là trình độ chuyên môn, tay nghề khá cao. nhưng mình vui mừng, phấn khởi bao nhiêu thì lại thất vọng chán chường bấy nhiêu. mình đưa giấy vào xếp hàng chờ. phía sau mình khoảng 3 người lớn chờ đến lượt. con nhà mình bé nhất. họ gọi đến lượt mình đưa con vào ghế ngồi nhưng vừa nhìn thấy 2 mẹ con ông Quân đuổi đứng lên "chị đi làm 2 thứ kia trước đi" (chụp XQ và thử máu). mình phân trần năn nỉ bác sỹ cho làm luôn vì đã mất công lên đây chờ đợi và cũng ưu tiên con trẻ- cháu cũng khóc lóc mệt mỏi rồi. không nói không rằng ông quẳng tờ phiếu xét nghiệm của con mình ra gọi người tiếp theo vào. mình ngượng ngùng bế con ra cửa tiếp tục chờ đợi 2 người nữa vào làm xong, mình bế con vào hỏi "bác sỹ làm cho cháu được không ạ, cháu xếp hàng chờ nãy giờ" thì nhận được câu trả lời "không có người giữ". Mình căm phẫn, nước mắt mình trào ra, bế con ra ngoài cửa bao nhiêu ánh mắt nhìn ngó. Mình thật cay đắng cố an ủi vì con phải nhẫn nhịn chịu nhục. mình xuống phòng chụp phổi bác sỹ nói “ở phòng chụp bọn anh không chụp cho trẻ con, tốn mất cái phim to, nếu em muốn chụp cho con em thì qua gặp anh kia bồi dưỡng cho anh ý chút”. Mình thật bất ngờ không ngờ ở cái viện đi đến đâu cũng gặp dòng chữ “ngoài các khoản nộp tại phòng tài vụ của bệnh viện bệnh nhân không phải nộp bất cứ khoản nào”, hoá ra mình cũng đã lờ mờ hiểu được vì sao thái độ của cái ông trưởng khoa Ngô Thế Quân kia đối với 2 mẹ con nhà mình. Đúng thật thời đại này đồng tiền đi trước là đồng tiền khôn. Còn gì là “lương y như từ mẫu nữa”. mình tiếp tục “hành trình” đưa con lên khoa huyết học để xét nghiệm máu. xếp giấy vào đến lượt xét nghiệm bác sỹ nữ nhìn cũng già già nhìn bảng tên Trịnh Thị Lê nói “muốn lấy kết quả nhanh cho con không qua bên kia gặp chị kia” mình lại răm rắp làm đúng thủ tục kẹp tờ polime vào đấy rồi đi xuống phòng chờ kết quả. Bác sỹ kết luận con mình bị lao hạch phải uống thuốc điều trị lao ít nhất là 6 tháng, cầm kết quả trong tay của trưởng khoa Ngô Thế Quân mà mình rụng rời. theo sự hướng dẫn của bác sỹ mình mua thuốc lao cho con uống trong vòng 27 ngày, trong khoảng thời gian này linh tính mách bảo mình có điều gì đó không ổn, không bình thường đối với kết quả xét nghiệm của ông trưởng khoa kia đối với bệnh của con mình vì con vẫn ăn ngủ, chơi bình thường không có dấu hiệu mệt mỏi của trẻ nhiễm lao. Mình lên các diễn đàn để tìm hiểu lân la hỏi thăm được bác sỹ Vân trưởng khoa nhi của viện lao phổi TW, chị hẹn mình mang tất cả bệnh án và đưa con đến chị khám lại cho. điều đầu tiên khi nhìn thấy con mình chị thốt lên câu “nếu giờ chị khẳng định là con em không phải bị lao hạch thì em xử lý ra sao” mình thật sự hoang mang, chị viết các xét nghiệm, chụp XQ lại toàn bộ và kết quả là viêm hạch phản ứng thường chứ không phải lao hạch. chị nói “không phải chị không tin kết quả của anh Quân nhưng qua thăm khám cho con em chị khẳng định là cháu không thể bị lao hạch được”. ra khỏi cổng viện mình vừa vui vừa sợ, vui vì con không phải uống thuốc lao hạch nữa (mà thuốc này hại gan, thận, thị lực lắm) , sợ là cùng 1 bệnh viện mà cho 2 kết quả trong vòng có 1 tháng, mình hoang mang thực sự. một bác sỹ đến tầm cỡ trưởng khoa mà suýt hại 1 đứa trẻ có 2,5 tuổi. ông có nghĩ hậu quả sau khi con mình uống thuốc lao như thế nào không? con mình có tội tình gì mà nỡ lòng nào đối xử như vậy. người lớn phải uống thuốc lao đã hại người khủng khiếp rồi vậy mà mới nhỏ xíu như con đã phải chịu thiệt thòi …giả sử mình không đưa con đến khám lại mà cứ cho uống thuốc điều trị lao trong vòng 6-8 tháng thì không hiểu con nhà mình sẽ chuyển sang mắc những bệnh gì khác nữa. ôi chao…bác sỹ ơi…giờ nên tin ai??? hiện mình rất hoang mang không biết nên cho con đi khám lại lần nữa ở đâu để khẳng định chắc chắn là con mình có mắc bệnh hay không? mẹ nào có quen ai, bác sỹ nào, phòng khám ở đâu mách cho mình với, mình muốn đưa con đến nơi có uy tín để khám cho yên tâm. Mình viết dài quá rồi cám ơn đã đọc tâm sự của mình nha!