images
Thịnh hành
Cộng đồng
Bé yêu - Mẹ có quà cả nhà đều vui
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Nhật kí của mẹ và con!
Hôm nay. Mình chính thức khoá nick này. Tất cả đã qua là 1 câu chuyện được viết lên thiếu căn cứ, thiếu thực tế. Và câu chuyện này, để nó trôi vào dĩ vãng cùng n suy nghĩ và tình cảm non nớt của 1 ng con gái mù quáng suốt tg qua. Tất cả các topic cũng vậy.
Thanks
Begins the new life!

Gởi từ ứng dụng Webtretho của quynhanh.kiu
04:50 CH 20/03/2015
Nhật kí của mẹ và con!
Từ khi ra tết, phòng mình có nhân viên mới. Cũng kể từ đó phòng Dự án trở thành phòng có độ tuổi trung bình trẻ nhất và hội tụ nhiều con người có năng lực nhất. Làm mình cũng được thơm lây. Mình trở thành cô gái duy nhất trong phòng (trừ sếp) nên có vẻ như cũng được ưu ái nhiều hơn trước đây. O:-)

Tối qua, nói chuyện với 1 cô bạn ở SG, mình mới biết ở trong đó họ sử dụng tổ Yến khá thường xuyên. Bằng cách mua tổ Yến thô về tự sơ chế và sử dụng. Giá cả rất ổn mà rất tốt cho sức khỏe. Mình thử mua 1 loại nước Yến của Khánh Hòa cho con dùng thử trước. Có vẻ ku rất khoái món này. Tuy là cũng đắt thật, nhưng sức đề kháng của con trai kém, lại nhạy cảm với thời tiết nữa. Vì thế, mình hy vọng lắm món này sẽ giúp con ít ốm hơn. Không dễ để cho con dùng món này trong 1 thời gian dài nhưng mẹ sẽ cố gắng hơn. zai yêu của mẹ, hí hí. nhớn nhanh và mạnh khỏe nhé zai ơi!

Mình mới tham gia 1 nhóm xã hội. Khi gặp những người phụ nữ đơn độc, 1 mình sinh con ko có lấy 1 ng thân thích. Họ cũng ko có điều kiện tài chính được như mình. Chẳng hiểu sao, mình cảm thấy, có lẽ trước đây mình đỏi hỏi quá nhiều rồi. Dường như mình đã có tất cả, n điều mà ngàn người khác còn đang cầu nguyện mơ ước để có. Nay, mình chẳng còn gì nhiều những thứ đó, nhưng mình đang còn n thứ giá trị mà nhiều ng khác cũng còn đang mong. cuối tháng này có 1 bạn trong hội sinh mà ko có 1 ng thân nào nữa. Mình muốn đến, giống như 1 ng bạn, 1 ng thân vậy. Vì mình hiểu, phụ nữ lúc sinh nở, ko có chồng, ko có ng thân tủi thân và khó khăn vô cùng. Chưa kể những đau đớn thể xác và tinh thần phải trải qua nữa. :(

Ko kể đến n việc đã qua, n thật tệ khi đánh mất chính mình trong 1 thời gian dài. haizzz. 1 lần, nhớ cả cuộc đời, cả kiếp sau luôn
10:50 SA 17/03/2015
Nhật kí của mẹ và con!
Cứ nghĩ rằng hôm nay trời ko còn mưa nữa, vậy mà chiều nay mưa lại rơi mau, nặng hạt và rả rích suốt đến tận giờ. Tuần này mày bận việc, hầu như hôm nào cũng về muộn. Hôm nay cũng thế. Mặc áo mưa, mưa rơi mờ cả kính cận. Rồi mày đi vô định. Chẳng hiểu nghĩ gì mà rồi nước mắt lại rơi. Khóc lúc này là phù hợp nhất vì ko ai thấy m như vậy, nước mắt hoà vs nước mưa. Sẽ ko ai nhận ra m đang khóc cả. Mai là ngày sinh nhật của 1 ng rẩ đặc biệt. Quà đã mua, thiếp đã ghi và mail cũng chuẩn bị trong mục thư nháp. N 1 vị khách ko mời mà đến thì sợ sẽ là hỏng cuộc vui. Vì vây, m ko dám cả gửi quà hay nt. Vì m sợ, sợ lời cảm ơn nhẹ nhàng mà đẩy mày ra, cho m tự hiểu. Đường đường chính chính là vợ, và m cũng yêu ng đó hết lòng. Trc ko rõ, n giờ thì t biết m yêu. Và yêu đến mức có thể làm mọi điều cho ng đó hp mà ko đòi hỏi gì. N chắc có lẽ duyên của mày chỉ đến thế. Để cho ng khác hưởng cái duyên đó thay mày. Nghĩ chi nhìu vậy?
Mày đi, chẳng hiểu đi đâu. Ko về nhà, m đi thẳng tới nhà đứa bạn thân. Trời mưa tầm tã. Mày muốn tìm 1 chỗ để ngồi khóc thút thít cho thoả lòng, thoả nỗi buồn nỗi nhớ nhung. Vậy mà khi gặp nó thì m ko khóc nổi. Luôn giấu kín là điều khiến m đau khổ nhất. Vì m ko muốn phiền đến ai phải lo lắng vì m nữa. Trời lạnh, 2 đứa 2 gói mì. Cũng chẳng buồn nấu cơm. Ngồi kể vs nhau nghe câu chuyện hồi còn học ĐH. Buồn, đứa nào cũng nghĩ, mày là đứa sướng nhất vì h đã yên bề gia thất. Lại lấy dc ng yêu mày, yêu hết mực. Hẳn bây h nếu ai biết, m đang như này, chắc chúng nó sẽ mất niềm tin cả vào ty nữa. Giá như mày có thể quên và ko yêu ng đó nhìu như bây h. Đời có lẽ sẽ khác hơn.
Chúc mừng sn của anh, luôn mong được nhìn thấy nụ cười của a mỗi sáng thức dậy!
Dù biết, bây h đã ko còn thể ở bên.

Gởi từ ứng dụng Webtretho của quynhanh.kiu
06:48 CH 13/03/2015
Nhật kí của mẹ và con!
Mất bao lâu để quên được 1 người?
Cảm giác của 1 ngày để cảm xúc thả trôi theo trái tim tệ thật. Mình ko cười, và nước mắt thì cứ chảy hoài vậy. Mình tự hành hạ mình bằng việc nghĩ đến kết quả rằng mình đã ko phải là lựa chọn cuối cùng của ck mình. Và ôm đứa con thơ ngây, lại càng đau đớn xót xa. Mình ko biết làm gì để quên đây. Làm gì để có thể yêu thương 1 ai đó khác. Mjnh ko làm nổi.
Nằm co ro 1 góc, rồi khóc như vậy, tự dày vò bản thân mình dù ko thể làm gì tốt hơn. Ngủ đi, cố mà ngủ. Hãy thương lấy đứa con đang bơ vơ kia kìa. Có hiểu ko?

Gởi từ ứng dụng Webtretho của quynhanh.kiu
06:19 CH 11/03/2015
Nhật kí của mẹ và con!
Ngày 11/03/2015
Vẫn biết rằng yêu 1 ng là chấp nhận cả việc ko được đáp lại ty ấy, ko được chọn lựa. Mày cũng đã tự thỏa hiệp với trái tim, rằng yêu, là sẽ như vậy. Nhưng mấy ngày mưa buồn lại khiến mày nhớ nhung thêm nhiều hơn những ngày nắng.
Mà cứ mỗi khi nghe thấy tiếng con gọi "bố, bố đâu" rồi cả khi con tha thiết níu kéo khi bố về. Mày cười, mày dỗ con thật, nhưng cứ như ngàn mũi kim đâm vào trái tim dường như đang gần lành lại, lại thêm đau.
Mày cũng thật lạ, đã bao h mày như bây h đâu.
Từ hôm mày ký vào cái đơn, vì mày ko thể nhìn thấy ng mày yêu thêm buồn thêm đau khổ nữa. Đáng lẽ ra, nếu là mày của những ngày tháng trước đây. Mày sẽ đứng lên, nhìn thẳng vào anh ấy mà nói : " anh ko được phép rời bỏ em". Nhưng mày ko làm được. Vì mày yêu ng đó quá rồi.
Nếu mày ko thể gượng thêm, tao sẽ để mày sống thật với cảm xúc của mày. Hãy khóc đi, nhưng đừng tìm ai đó khác để dựa vào. Hãy khóc và nếu cần, hãy nói ra với 1 vài người bạn có thể tin cậy được, nói ra cảm xúc và sự đau khổ của mày. Hãy đi mua cái gì mày thích, hoặc ăn gì mày thèm, cũng có thể ngủ trọn vẹn 1 ngày, nghỉ làm ở nhà. Nhưng chỉ được 1 ngày thôi. Và ngay sau đó, mày phải trở lại là mày, 1 ng phụ nữ mạnh mẽ và đang chủ động được những vấn đề trong cuộc sống.
Cũng đừng bao h ước, giá như ko bao h làm những điều ngu ngốc đã qua. Mà hãy nghĩ rằng, trong hiện tại, dù thế nào cũng đừng bao h lặp lại nữa. Nhớ nghen!
11:49 SA 11/03/2015
Nhật kí của mẹ và con!
http://giaitri.vnexpress.net/tin-tuc/gioi-sao/trong-nuoc/bang-kieu-duong-my-linh-la-nguoi-giu-lua-cho-cuoc-song-3154579.html

Hôm nay mình đọc được bài báo này. Tự dưng cảm thấy buồn! Khi còn trẻ ( trẻ hơn bây h thôi ) thì cái gì hp là muốn khoe ra. Bây h thì lại thấy giá mà n ng đang có hp hãy cứ im lặng mà giữ lửa mà đốt lửa. Còn hơn cứ khoe ra, để làm gì nhỉ?

Cứ ngẫm hoài câu: đàn bà ôm ấp tình xưa, đàn ông ôm ấp tình vừa mới quen....

Ko hẳn là tất cả đàn ông ai cũng vậy. Nhưng thôi thì hp có may mắn đến với ai. Mong là hãy giữ gìn và trân trọng. Cái vỏ bọc, ko bền lâu bằng n thứ được xây dựng từ bên trong.
01:43 CH 10/03/2015
Nhật kí của mẹ và con!
Ngày 7/3/2015
Kết thúc chuyến hành trình Hà nội - Tuyên quang. Mình về đến nhà khi đồng hồ chỉ 10 h tối. Hà nội mưa rét, cứ mưa hoài. Mà ở Tuyên Quang thì trời đẹp quá! Mình nhớ có lần chồng kể a cũng đã từng đi tình nguyện n nơi kiểu như vầy nên lại càng muốn đi vào sâu trong khu dân để hiểu biết thêm cs của họ. ( lại chồng, bắt đầu cần chỉnh đốn lại, ko được yêu chiều con tim quá trong mấy ngày mưa kiểu này). Con người ở đây thật thà, rất thật. Cô gái tày đẹp, đẹp thật. Mềnh thấy mềnh cũng đẹp giống mấy cô ấy. Nhất là lúc mặc bộ đồ của dân tộc Tày ý. ( tự sướng) :). Mình đi thăm khá nhiều khu di tích lịch sử, các đền thờ và nơi Bác đã ở đây 1 tg. Biết thêm nhiều nét riêng trong nền văn hoá của người Tày. Rất đặc biệt! Từ cách họ đón khách, ăn uống và phong tục cúng lễ nữa. Không khí ở đây cũng trong lành, có vẻ lạnh hơn ở Hn 1,2 độ gì đó nhưng cảm giác rất thoải mái. Mặc dù chỉ có 5 tiếng đi thăm, còn lại 7 tiếng ngồi ô tô. Đủ làm mình thấy oải. Nhưng để lại trong lòng nhiều cảm xúc lạ lắm. Cảm giác hơi buồn cười khi ngày xưa cứ nghĩ ai đó thế này thế kia. Mà ko nghĩ ra dc n điều họ trải qua là điều đáng quý và thật tuyệt! Ngủ thôi! Mai lại đi Nam định

Gởi từ ứng dụng Webtretho của quynhanh.kiu
06:40 CH 07/03/2015
Nhật kí của mẹ và con!
Ngày 6/3/2015
Cứ đến gần những ngày lễ là mình mới có thể nhận ra rằng mình cũng là phụ nữ. Cứ tưởng những người khác là phụ nữ còn mình là cái giống gì khác vậy!
Mưa hoài, khiến i xê của mình dường như cũng ẩm theo
10:54 SA 06/03/2015
Nhật kí của mẹ và con!
Mùng 3 tết 2015
Lần này về mình nhận thấy mình đã thay đổi quá nhiều. Ko biết thay đổi ấy là tốt hay xấu nhưng nó khiến mình nhẹ lòng, ít suy nghĩ để dành thời gian đó cho việc chăm sóc đại gia đình cùng vs yêu thương 2 ty bé nhỏ của mình. Mình ko còn muốn tìm hiểu xem chồng mình đã có ai khác chưa, đang thân thiết vs ai trong n ngày ko có mình. Từ tận trong lòng có điều gì đó mà chưa bao h xuất hiện trong suốt 3 năm qua. Mình hiểu và tin a! Tối qua, trc khi đi ngủ a nói vs mình. Anh cần mình rõ ràng ko đánh đồng việc a và mình đang sống n ngày có vẻ giống như gia đình thì mình sẽ hy vọng níu kéo được anh. Chẳng biết a tin hay ko, nhưng mình ko kỳ vọng điều gì cả. Mình cho con về quê ăn tết, và như bây h ko phải để níu kéo gì hết. Mình muốn sống cùng 1 ng tự nguyện mong muốn ở bên mình, ko ép ko níu. Mình về chỉ vì mình muốn, và mình ở bên anh vì mình yêu. Mong muốn được yêu 1 ng trong thầm lặng, ko đòi hỏi và yêu cả n dở hay. Cho dù mất tất cả, thì mình cũng sẽ giữ cho bằng được ty ấy của mình, về phía mình thôi. Và thương yêu đứa con trai, là chung giữa mình và a ấy. Nhiều ng hẳn sẽ bảo mình điên, hoặc mù quáng. Nhưng hiện tại mình rất rõ ràng. Yêu và đợi là lựa chọn của mình. Ko có nghĩa mình sẽ được lựa chọn là ng cuối cùng. Và mình chấp nhận điều đó. Mặc dù ko biết làm sao nói vs a hiểu, mình muốn ở bên a và sống n ngày ntn suốt cđ biết nhường nào. Muốn a có thể nhìn thấy vẻ đẹp tâm hồn và cả n thứ bên trong trải qua bao điều tủi hổ đã trưởng thành và chắc chắn từng suy nghĩ từng việc làm. Vì mình bây h đã khác, nên mình cũng ko thể mở lời ra nói vs a n điều như thế này được. Mình ghét n lời nói sáo rỗng hoa mỹ, mình ghét sự giả tạo và cả n việc chỉ làm để ng khác thấy mình hp ( mà đó lại là hp ko thật sự)
Có vài ng nói vs mình, để bớt đau khổ thì hãy yêu 1 vài ng ko sâu đậm. Ko phải ko có ai theo đuổi. Nhưng, mình đâu còn có thể yêu ai khác khi ty của mình đã quá nhiều cho 1 ng. Và cho dù là cả n thoả mãn trong thể xác, điều quan trọng là n khổ đau dường như đã làm cho con ng mình trở nên vô cảm. ( ấy thế mà trc a thì nó lại ngc lại). Cất hết vào đây, buồn khổ gì cũng qua. Khi con ng biết chấp nhận và đổi thay, thì mọi điều hiện tại và tương lai mới là quan trọng nhất. Quá khứ đã qua, tuy đau buồn n dạy cho mình bản mĩnh và đằm thắm hơn thì cũng đáng để cất nó vào 1 cái tủ kính bị niêm phong trong bảo tàng của mình. Thi thoảng nếu nhìn thấy, sẽ ko còn chạnh lòng như ngày nào nữa.

Gởi từ ứng dụng Webtretho của quynhanh.kiu
03:18 CH 21/02/2015
Nhật kí của mẹ và con!
Từ bao h, nước mắt ko còn rơi nhiều nữa. Mỗi khi buồn, thậm chí đau khổ, mình cũng chỉ im lặng ko nói. Lúc đó chợt là ko muốn nói gì cả. Ai hỏi cũng chỉ gật và lắc đầu. Mình cũng trở nên ít nói nhất trong phòng lv và chỉ khi ăn cơm, mới nói vài câu coi như giải toả. Nhiều ng ko biết mình bị sao, hay đã xảy ra vấn đề gì. Khi nào ko chịu nổi thì lại chạy xuống bếp khóc. Khóc xong rửa mặt rồi lại lên phòng. Có thể n ngày qua, đã giúp mình trưởng thành hơn, sâu sắc hơn và cả nỗi buồn hình như cũng trở nên có văn hoá.
Gởi từ ứng dụng Webtretho của quynhanh.kiu
06:16 CH 19/02/2015
Nhật kí của mẹ và con!
Mùng 1 tết 2015
Cả ngày lo cơm cúng lễ và mời các em trong nhà. Đến tận giờ mới vừa dọn dẹp xong xuôi. Ngày đầu năm tràn ngập niềm vui trong lòng. Được làm công việc dâng lễ lên tổ tiên, việc mà từ ngày về làm dâu, mình chưa năm nào làm trọn vẹn ( vì có chị dâu trưởng mà). Nhưng tự tâm, mình ko muốn vì là thứ hay là trưởng, chỉ đơn giản là trong lòng muốn làm, rất muốn làm thôi. Bố mẹ dường như cũng thấu hiểu và cảm thông cho nỗi buồn của mình khi bố mình luôn dồn ép 2 bên gđ và dồn cả 2 vc vào bước ko nhìn nổi mặt bề trên. Ông bà cũng khuyên nhủ và động viên để mình ổn định tâm lý hơn khi có quá n vấn đề mà mình đang phải đối mặt. Tuy vậy, cứ có cái gì đó nhức nhối và nhói đau, khiến mình ko còn tự tin để tiến lại gần về phía ai nữa. Ngay cả trong trái tim vẫn yêu thương, rất yêu thương ng đó mà cũng ko dám tiến lại gần nữa.
Cả 1 ngày, nếu có thể gọi là giấc mơ thì mình cũng muốn sống thêm nó lâu th nữa. Ngày đầu năm đủ đầy ấm áp, bản thân mình thì muốn yêu thương anh, được yêu mà ko đòi hỏi ko kỳ vọng gì thêm nữa. Có lẽ là, 3 năm qua, bây h mới là ty thật sự, yêu và chấp nhận cả n dở hay của a và thiếu thốn nơi bản thân. Yêu, mà chấp nhận buông tay khi a ko còn muốn nắm. Yêu, rất yêu. Ko thể nào diễn tả hết được tc ấy. Ko vồ vập như ngày mới quen, ko chiếm hữu, ko đòi hỏi và chấp nhận.... Rồi mai đây, vài ngày nữa khi trở lại cs bình thường, lại rời xa nơi này, xa a, xa hình bóng 1 gia đình đủ đầy. Hẳn là mình sẽ lại khóc. Nhưng rồi sẽ qua, ty ấy mình sẽ cất giữ và gìn giữ nó cẩn thận.
Con trai đã khỏi ốm, nhảy nhót và rất ngoan. Con chịu tự chơi ko vòi mẹ và mng suốt ngày bên cạnh. Khuôn mặt bé xinh, nhìn muốn yêu muốn ôm ấp con trong vòng tay. Ông trời cho mình điều tuyệt vời này ko phải ai cũng có đc. Chỉ nghĩ duy nhất 1 điều làm sao cho con được sống 1 cs hp. Cs mà con đáng được nhận. Vậy mà, cứ mỗi lần viết ra, thì tim lại nhói đau. Hơi thở dồn dập như kiểu ko thở nổi.

Gởi từ ứng dụng Webtretho của quynhanh.kiu
05:25 CH 19/02/2015
Nhật kí của mẹ và con!
30 tết 2015
Đúng là phụ nữ, dù mạnh mẽ thế nào cũng có lúc yếu đuối và càng cần 1 chỗ dựa. Mọi việc chuẩn bị cho năm mới cũng đã xong xuôi. Đến lúc mình lên giường nghỉ ngơi. Quái lạ, vết mổ khi sinh con trai đã gần 3 năm rồi mà tự dưng nó lại trở nên đau âm ỉ. Có cảm giác như bục được vậy đó. Cả ngày nay, mình giữ tâm trạng ổn định và làm chủ cảm xúc. Mặc dù n cảm xúc yêu thương vẫn cứ tràn về đầy ắp. Vậy mà đến h này, dường như cả sức lực và tâm trạng bỗng trùng xuống. Chỉ còn hơn 1 tiếng nữa là giao thừa. Lòng nặng quá, ko cả buồn nhếch mép lên cười nhạt vs con. Mình lại nghĩ, ko biết mình đang sống n ngày này để làm gì nữa. Để cho trọn vẹn cả 1 cuộc tình và vs gđ chồng hay sao? Có ý nghĩa gì ko? Khi sau này, chính n tháng ngày này có thể sẽ khiến mình đau khổ hàng đêm và rồi lại quỵ xuống vì tiếc nuối.
Dường như mọi suy nghĩ trong đầu mình đã được mặc đjnh, rằng sẽ ko có con đường nào cho sự trở lại cả. Mình sẽ phải đi tiếp và đi con đường đơn độc thôi. Mình hiểu rằng, sống với nhau là phải yêu cả cái hay cái dở của nhau. Nhưng khi đối phương đã đứng ở tần số khác và con đường khác thì mình chỉ còn biết buông tay để cho ng mình yêu dc hp hơn thôi! Pháo ngoài đường đã nổ râm ran. Có lẽ, nay là cái tết cuối cùng mình còn được nghe tiếng pháo rộn ràng tự đốt. Khi ko còn danh phận gì nữa, muốn quay về căn phòng này cũng khó. Chứ chưa nói là ở đây nhiều ngày như bây h.

Gởi từ ứng dụng Webtretho của quynhanh.kiu
05:50 CH 18/02/2015
Nhật kí của mẹ và con!
Tối về, con chơi cùng 2 anh con nhà bác hôm nay cũng về. Có cái cảm giác cực kỳ ngại khi gặp anh chị dâu. Trc đây, chị dâu có phần ganh tị vì hp của 2 vc. Nhưng bây h, vì cái đã từng khiến mẹ tự hào lại đập lại khiến mẹ thấy ngượng ngùng khi đứng trc họ. Mỗi lần nhìn con vui vẻ cùng bố, nhìn ng đàn ông đã ở cạnh mình bao lâu nay, trc mặt mình, ngay cạnh mình mà xa vời khủng khiếp. Dường như n thứ đằm thắm ngọt ngào đã diễn ra lại ùa về dày đặc trong tâm trí khiến mẹ thấy chạnh lòng. Nhưng bất kể khi nào nó hiện hữu quá 3 ph là mẹ lại tự nhủ: gạt nó ra, gạt nó đi ngay. Đó chỉ là quá khứ, ko phải hiện tại. Mọi thứ đã kết thúc, ko khác được! Vậy là cứ đen rồi đi. Nếu là n lần về trc, chắc mẹ sẽ chạy lại ôm chầm lấy bố, hít hít cái mùi... Nhưng giờ dù biết lòng vẫn yêu, yêu lắm n cũng dặn lòng ko bước qua n cái ngưỡng mà đã bị chặn lại. Mẹ yêu, rất yêu, n mẹ sẽ buông tay khi điều đó ko phải là điều ng kia mong muốn.
Chỉ còn 1 ngày nữa là kết thúc 1 năm tội tệ nhất trong từng đó năm mẹ đã sống. Luôn tự dặn mình, ko quá kỳ vọng thì sẽ ko bị thất vọng nặng nề. Và ko quá yêu sẽ ko đau như đã từng đau vậy. Và sẽ ko l điều gì "quá" nữa. Giờ này con đã ngủ say. Vài ngày nữa, sẽ là 1 chuỗi ngày dài giấc ngủ của con sẽ chỉ tồn tại có mẹ. Biết làm sao để lấp đầy....

Gởi từ ứng dụng Webtretho của quynhanh.kiu
06:24 CH 17/02/2015
Nhật kí của mẹ và con!
29 tết 2015
2 mẹ con đưa nhau về quê từ hôm 26 tết. Ngay sau khi xong công việc và thăm nom đầy đủ mọi ng như mọi năm 2 vc vẫn đi. Sáng dậy, thấy trời mưa, nhưng nhẩm trong đầu nếu tạnh lúc nào thì 2 mc sẽ đi taxi ra bến xe khách để bắt xe về. Ngày tết, xe trễ hẹn tới 2 tiếng. Mẹ đã trót đi rồi nên cũng ko lỡ quay về, vì đằng nào cũng phải về thôi. Đã nói rồi thì phải làm! Để con ko bị dính mưa, mẹ đưa con vào 1 quán cafe ngay sát chỗ xe đón và ngồi chờ ở đó. Đi từ 2 h mà đến 4h xe mới tới. Mà tới lại là địa điểm khác do đường quá đông. Dì đi tập gym cùng đường nên đưa 2 mẹ con ra cầu đen để đón. Nhưng ko may, xe cũng tới trễ thêm 30 ph nữa. Đường đông, chợ hoa họp chen chúc người. Mưa phùn bắt đầu rơi, rơi nhiều và dày thêm nữa. Mẹ đội cho con mũ, đầy đủ nhưng chắc ko tránh khỏi gió lạnh. Trong lúc lang thang, may là có 1 quán nc nhỏ ven đường, họ có ô che. Nên mẹ cho con vào trú. 4h30 xe tới, khi lên xe, cũng là lúc mà mẹ ngấm mệt vì chờ đợi và nước mũi của con bắt đầu chảy.
Vừa lên xe thì bố con gọi điện, lại nói ko về hôm đó. 2 mẹ con cùng vs 2 túi đồ nhỏ đã quá vất vả khi chờ đợi xe khách, nên mẹ để lại các túi khác cho bố đi xe máy cầm về. Nhưng bố lại nói ko về, khiến mẹ thấy bực mình. 1 vài bộ quần áo nếu ko có thì mẹ có thể mua tạm. Nhưng mẹ bực vì khi mẹ nt nói về ngày 26, bố ko báo lại cho mẹ 1 câu là có về hay ko, hay ntn. 1 cảm giác gì đó kiểu như bị coi thường vậy. Tết, đáng lẽ mẹ đã ko về. Vì đơn thì đã kí, mà ng muốn rũ bỏ lại là bố con nên mẹ ko muốn về chút nào cả. Nghĩ bụng, có về cũng ko ai chào đón cả. Cưới chồng là cưới cả họ nhà chồng. Chồng ko yêu thương ko che chở ko bao bọc thì cũng coi như vất đi, chả còn gì để nói nữa. Nhưng điều duy nhất khiến mẹ về, là vì con thôi. Mẹ biết con nhớ bố, mà để con về 1 mình mẹ lại nhớ và ko yên tâm.
Ngay sáng hôm sau(27 tết), khi con ngủ dậy thì đã sốt tới 39,5 độ rồi. May là thuốc mẹ cầm về đủ dùng trong th cần gấp. Mẹ cho con uống hạ sốt, rồi đi mua thêm kháng sinh. Vậy mà con vẫn sốt cho tới hôm nay là 29 tết. Bố con có vẻ cũng sốt ruột, n mà mẹ chăm con ốm nhiều, nên mẹ biết cơ địa con sốt cao và sốt lâu nữa. Chiều nay, nhà cụ ngoại làm giỗ. Con sốt tới gần 39 độ. Mẹ tính ko cho con đi vì nhà cụ xa nhà tới gần 6km. Ở đây gọi taxi ko dễ nữa. Rồi khi mẹ bảo bố con rằng 2 mẹ con ở nhà thì bố lại ko ừ. Mẹ hiểu tính bố, tết nhất dù ít nhiều bố cũng muốn con ra thăm cụ. Nếu là con ko sốt, chắc mẹ cũng ko đi. Ko phải vì ko muốn mà vì ngại. Giờ ở đâu mẹ cũng có cảm giác là ng dưng nước lã. Ko còn là vợ, thì đi cùng chỉ giống như là đang diễn vậy. Mà bây h mẹ ghét sống nvay lắm, mẹ muốn sống thật vs bản thân và mng. Tốt xấu thế nào thì cứ để nó diễn ra nthe.

Gởi từ ứng dụng Webtretho của quynhanh.kiu
06:10 CH 17/02/2015
Nhật kí của mẹ và con!
14/2/2015
Valentine dành cho con và tất cả cho con.
Người ta bảo, cách tốt nhất để quên đi 1 người, đó là ko nghe, ko nhìn, ko tìm hiểu gì về ng đó cả. Nhưng tốt hơn nữa là cũng lánh xa n chỗ mà ng khác đang khoe trương hạnh phúc của họ.
Hôm nay, mẹ và con chính thức trở về nhà của mình. Ngủ trên chiếc giường mà đã từng nằm trên nó 2 năm trời. Con đã lớn, ko còn lăn lộn trèo qua lại nữa. Mà ngủ ngon lành như 1 ng trưởng thành vậy. Mưa tự dưng nặng hạt. Nghe lộp bộp trên mái nhà. Một cảm giác buồn thoáng qua nhanh, n bù lại là ấm áp tràn ngập, vì hơi thở đều đều của con, mùi sữa nhẹ phảng phất. Tìm ở đâu cho được hp hơn điều này! Khó tả, khó nói.
Ngày mai về rồi. Trong đầu bộn bề suy nghĩ. Sẽ làm gì trong 10 ngày tới. Sẽ tỏ ra bt hay sống thật vs cảm xúc của bản thân? Câu trả lời là bây h mình muốn sống cho mình lắm, sống vì n ng yêu thương mình và n ng mình yêu thương. Sống thật vs bản thân và vs tất cả. Cho dù nó có xấu tệ hại, thì cũng là mình thôi. Ko cần phải gồng mình lên vì lo sợ ai đó phật ý. Vì càng cố càng hỏng. Làm cho ng khác hài lòng có bao h là đủ. Con ngủ rùi, mẹ cũng ngủ thôi. Lấy sức cho n ngày sau. Mọi chuyện rồi sẽ qua!

Gởi từ ứng dụng Webtretho của quynhanh.kiu
07:19 CH 14/02/2015
Nhật kí của mẹ và con!
12/02/2015
Hôm nay là 1 ngày thật sự mệt mỏi. Công việc đến tận tối mới xong. Về nhà khi cơ thể đã mệt rã rời. Tranh thủ rẽ qua siêu thị để mua đồ biếu tết. Đồ biếu ông bà ngoại, cụ ngoại, cụ nội, biếu sếp...., đồ về ông bà nôij của con. Năm 2014, dường như mẹ đã cạn sạch cả tiền, sức khoẻ cũng sút. Gia đình thì mất. Tết này, chỉ trông vào mỗi tiền thưởng. Đã dự tính là sẽ ko còn nhiều cho đến ngày tết. Nhưng ko nghĩ là đến mức như vậy, loáng cái, thì số tiền thưởng gọi là nhiều so vs nhiều ng cũng chỉ còn lại 1,2 tr. Uhm, thôi thì tết này mẹ con mình ăn tết nhỏ. Nhưng yên bình và có gì đó tự hào vì là tiền của mình đó. Ko phụ thuộc vào ai cả.
Năm đầu tiên, có cái tết 1 mình gánh vác cả gia đình. Nhớ cảm giác lúc mình đẩy xe hàng từ siêu thị ra, hì hục đóng vào thùng giấy để chở về. Rùi hì hục bê cái thùng to từ đó ra xe. Đi đc 1 đoạn lại nghỉ, trời lạnh mà mồ hôi thì cứ đổ ra. Cũng có cái gì đó nghèn nghẹn ở cổ họng. Nhưng mỗi bước chân đi đều tự nhủ, sẽ ổn thôi, sẽ qua thôi!
Về đến nhà thấy con trai đang nhảy. Cũng bớt tí mệt. Nhưng có chút buồn vì đã dự định biếu mẹ mình 1 ít tết, nhưng rồi lại ko đủ khả năng nữa. Cứ buồn hoài, vì mình đã làm cho mẹ buồn quá! Bao tự hào về mình và gia đình nhỏ của mình đã tan biến hết. Muốn khóc và muốn vào 1 góc nào đó thật tối để khóc. Sau đó, nụ cười sẽ trở lại thôi!

Gởi từ ứng dụng Webtretho của quynhanh.kiu
02:10 CH 12/02/2015
Tìm mẹ đơn thân muốn ở ghép cùng trong chung cư...
Còn nhiều lắm. Bạn gọi số này xem 096060623. Hôm trc mình hỏi thuê bên này n toàn mất phí trung gian. ko có chính chủ cho thuê đâu
07:25 CH 04/02/2015
singlemum muốn tìm nhà thuê chung,ở ghép với các...
Vinh hưng thì xa quá. ko thì mình cũng sang đó vs bạn skysky
02:47 CH 04/02/2015
Chồng cũ liên lạc với em....
Không biết sao vô đây đọc, câu chuyện của bạn truyền cho tôi 1 nghị lực sống và niềm tin về tình yêu sau sự đổ vỡ của hôn nhân.
Vì yêu chồng, tôi cũng đã từng làm đủ chiêu trò để kiếm tìm tình yêu của anh ấy. Nhưng nó là ảo tưởng và ko thể khi người ta ko có 1 chút tình cảm, cảm xúc nào với mình cả. Và nếu có làm tốt, thì cái nhận được có khi chỉ là sự mang ơn hay thương hại mình. Yêu, thì chấp nhận rằng mình có thể sẽ ko được đáp lại. Và cách tốt nhất cho cả 2 là để ng đó được đi theo mong muốn của họ
Chúc chủ top sẽ hạnh phúc và lựa chọn đúng ng phù hợp. :) cảm ơn vì câu chuyện rất có ý nghĩa
11:31 SA 04/02/2015
Bị vợ cũ của chồng phá đám
Phức tạp quá, nghĩ đến thôi đã sởn cả da gà ko muốn nghĩ tới việc làm tập 2 của ai đó nữa. Một mình với con cho nó nhàn vậy! hic hic
04:01 CH 01/02/2015
q
quynhanh.kiu
Bắt chuyện
1.5kĐiểm·14Bài viết
Báo cáo