me e moi mat, nen e dau co thoi gian len hoi tham c dau :D
Sao tui cuối tuần nào cũng ko ở nhà, tối nào ko có show ăn chơi thì cũng có hẹn có việc, zậy mà tui vẫn ế là sao :((:((:((
Lên đó c kiếm dừa lửa đem về làm quà cho e nha:D
hic,trong vòng 4 tháng từ trình độ 1.0 có thể lên được 4.5 không nhỉ?mình đang cần để xin visa,nhung chẳng biết bắt đầu từ đâu,các bạn cho mình tham gia với nhé :(
em cũn thíc mang theo đồ ăn,được chọn mòn mìn thích cùn nhau nướng nướng quạt quạt zui lém mừ còn rẻ ví chén được nhìu,chài ơi tôm nướng , cánh gà nướng, bạch tuộc nướng chẹo chẹp =P~ chốt ngày đi chủ xị để vìa iem còn lôi kéo
Bác này chắc chưa đi chơi tập thể vậy hả? Vui ko chỉ là vào đảo, cái đảo đó có cái khỉ gì khác những chỗ khác đâu, có cái tắm sông thì tắm hồ bơi trong tp khác gì. Vui ở chỗ mọi người cùng tụ tập chuẩn bị, người này người kia góp 1 tay, rồi tụ tập ăn uống, cái này mới tạo nên ko khí. Trừ phi mọi người có sẵn chtrình team building ở trỏng ko có time mới đặt đồ ăn sẵn chứ. Nói chuyện nghe mắc mệt.
Chuẩn tiếp,nên phải nhảy vô "còm " thanks nè:p
+ Go to the board, please
+ Come back your seat, please.
+ Write down, please
+ Hand up, please
+ Keep silent, please
+ Repeat/ again
+ Listen and repeat
+ Give me some examples
+ Learn by heart vocabulary
+ Answer the questions
+ Practice with a partner.
+ Work in pair.
+ Complete the dialogue.
Chúc cả nhà cuối tuần ọp ẹp vui vẻ...ăn chơi vui vẻ nha suri...
Cáo lỗi cùng em vì chị bận rồi ko đi chầu này được
Xin chia.buồn cùng em nhé...
Chúc các tình yêu ngủ ngon nhé...
Lại có độ ăn chơi vui nữa chứ vui vui...
Chúc cả nhà vui vẻ, tuần sau đi chơi vui. Thời gian này vẫn chưa đi với nhà mình được
Ngày xửa ngày xưa, bên Ai Cập có một vị hiền triết tên là Zun-Nun. Ngày kia, một anh thanh niên đến và hỏi ông: "Thưa ngài, tôi không hiểu tại sao những người đáng kính như ngài luôn mặc theo một cách giống nhau và luôn luôn đơn giản. Chẳng lẽ không cần chưng diện một tí, không phải để khoe khoang, nhưng còn vì mục đích khác nữa chứ, thưa ngài?".
Nhà hiền triết cười và cởi chiếc nhẫn ở tay ra, trao cho chàng trai và nói: "Này anh bạn trẻ, ta sẽ trả lời câu hỏi của cậu, nhưng trước tiên cậu phải giúp ta việc này đã. Hãy cầm lấy chiếc nhẫn này và đi đến khu chợ bên kia đường, cậu hãy đổi nó lấy một đồng vàng".
Cầm chiếc nhẫn đen đúa của Zun-Nun trên tay, chàng thanh niên tỏ vẻ nghi ngại:
- Một đồng vàng? Tôi không chắc là chiếc nhẫn có thể bán được với giá đó.
- Thử trước đã chàng trai, ai biết được điều gì có thể xảy ra?
Chàng trai trẻ chạy nhanh ra chợ. Anh ta đem chiếc nhẫn vào hàng tơ lụa, rau cải, thịt cá và rất nhiều nơi khác. Nhưng sự thực là không ai đồng ý trả cho anh ta với cái giá đó.
Anh ta quay về gặp Zun-Nun và nói: "Thưa ngài, không một ai đồng ý bỏ ra một số tiền nhiều hơn một đồng bạc để mua chiếc nhẫn này cả".
Với một nụ cười nhẹ nhàng trên khuôn mặt trầm tĩnh, nhà hiền triết đáp lời: "Bây giờ anh hãy ra tiệm vàng ở cuối đường, đưa chiếc nhẫn này cho ông chủ. Đừng yêu cầu giá bán nhưng chỉ lắng nghe xem ông ta trả giá bao nhiêu".
Chàng thanh niên đi đến tiệm vàng theo yêu cầu và sau đó quay về với vẻ mặt khác hẳn. Anh ta nói: "Thưa ngài, những lái buôn ở chợ rõ ràng không biết giá trị của chiếc nhẫn này, người chủ tiệm vàng đã đồng ý mua chiếc nhẫn này với giá một nghìn đồng vàng, và giá trị thật của nó thì gấp cả nghìn lần so với cái giá của những con buôn ở chợ".
Zun-Nun mỉm cười và từ tốn nói: "Đó là câu trả lời cho câu hỏi của anh. Không thể đánh giá con người mà chỉ dựa vào cách ăn mặc bề ngoài. Những lái buôn ở chợ định giá theo kiểu đó. Nhưng những nhà buôn vàng thì không như thế. Vàng và đá quý tồn tại bên trong mỗi con người, chỉ có thể được nhận ra và xác định giá trị nếu anh có thể nhìn thấu tâm hồn.
Cần có con tim để nhìn vào cả một quá trình dài lâu. Chúng ta không thể ngang nhiên đánh giá người khác mà chỉ dựa vào những lời lẽ và cách cư xử trong một lúc nào đó. Nhiều lúc cái mà ta nghĩ là vàng hóa ra là đồng thau, nhưng thứ ta tưởng là đồng thau thì lại chính là vàng thật".
Chúc cả nhà cuối tuần vui vẻ, nhân tiện post bài này relax
Khi con trưởng thành, sáng sáng cực khổ với việc dắt chiếc xe xuống nhà đi làm, con mới hiểu sự hy sinh của cha khi đêm Đông gió rét chạy xe mấy chục cây số đón con gái đi học từ xa về quê ăn Tết. Chiếc áo mưa cũ kỹ cha mặc cũng nhường lại cho con kẻo ướt.
Khi con trưởng thành, sáng ngủ dậy chỉ kịp thay bộ đồ rồi nhanh chóng đến công sở, con mới quý những bữa ăn sáng mẹ chuẩn bị sẵn trên bàn, hay những vòng xe đạp của mẹ đã không quản cái lạnh căm căm của mùa Đông để mua về cho được món xôi khúc con yêu thích.
Khi con trưởng thành, mỗi lần nhường ghế trên xe bus, hay đơn giản là dắt cụ già, em bé qua đường, con mới chột dạ tự hỏi, con đã làm được gì cho cha mẹ hay vẫn là những lần bóp chân cho mẹ đòi tiền, giặt đôi tất cho cha kể công,…
Khi con trưởng thành, chìm trong những bữa tiệc sáo rỗng, những cuộc vui chơi có khi là thâu đêm suốt sáng, những nguyên tắc gọi là đắc nhân tâm, con mới hiểu ra rằng, chẳng ai khác ngoài cha mẹ mới có thể cho con tất cả mà không bao giờ mong nhận lại điều gì.
Khi con trưởng thành, những lúc đau ốm, vật mình với cơn ho điên dại, con mới nhớ ở bên mẹ, mỗi lần kêu đau bụng là mẹ đã lấy sẵn thuốc và nước rồi bắt con uống. Cha vội vàng mua cam về vắt nước mỗi khi con bị cơn sốt hành hạ.
Khi con trưởng thành, xúng xính trong những bộ váy đẹp, những loại mỹ phẩm đắt tiền, con vô tình quên những bộ quần áo bạc màu của cha, những vết chân chim hằn lên đôi mắt mẹ, để rồi khi kịp nhận ra, mái tóc mẹ đã điểm màu bạc, bàn tay cha thêm những vết chai sần.
Khi con trưởng thành, con bôn ba bốn phương, thưởng thức những món ngon vật lạ, được yêu thương chăm sóc, nhưng vẫn nhớ lắm tiếng mẹ la mỗi buổi trưa Hè con trốn ngủ, vẫn khát lắm món canh khoai nấu ốc của mẹ ngày nào, vẫn thèm lắm được nghe những câu hát của cha, vẫn muốn lắm được quay về nhà dù chỉ là kể khổ với mẹ và nũng nịu với cha.
Khi con trưởng thành, cuộn mình trong giấc ngủ nướng ngày cuối tuần, bỗng giật mình thảng thốt vì đâu đây có tiệng gọi vọng của mẹ, tiếng nhạc rất to cha mở thay vì đánh thức con dậy. Rồi ước gì con vẫn là con bé ngày nào, líu lo trên chiếc xe đạp cùng cha dạo phố, hay hăng hái xách đồ giúp mẹ mỗi dịp đi chợ sắm Tết.
Khi con trưởng thành, con tự nhận ra rằng, đã từ lâu con không còn bật khóc, ăn vạ mỗi lần ai đó nói con được cha mẹ nhặt về từ gốc đa. Vì đơn giản, tình yêu của cha mẹ đã minh chứng tất cả, và con từ khi nào đã chẳng còn lung lay bởi những lời trêu đùa ngày đó.
Và khi con trưởng thành, chẳng thể ở bên cha mẹ như lúc xưa, nhưng con biết cha mẹ vẫn luôn dõi theo từng bước con đi, vẫn nhớ từng chiếc áo khi nhỏ con mặc, từng câu chuyện con kể, từng món ăn con thích.
Tất cả những điều ấy làm con tự hào. Tự hào vì luôn có cha mẹ bên mình.
Nguồn: Hạt Giống Tâm Hồn
Nếu nói chất lượng tại chức yếu kém sao ko quay sang làm chặt công tác giáo dục ở hệ tại chức á
Có nhiều người ko đủ điều kiện để đi học đại học phải vừa làm vừa học thì sao đây? [-(
còn việc con nít thích và hát được nhạc tiếng anh thì chỉ có những gia đình khá giả, được tiếp xúc trong môi trường anh ngữ nhiều nên các em mới hát được tiếng anh thôi. Bao nhiêu gia đình có đủ điều kiện được như vậy?
Đôi lúc các em thí sinh hát tiếng anh vì được tư vấn từ ban tổ chức thì sao? Đâu thể dựa vào cái chương trình này mà đánh giá toàn bộ con nít Việt Nam được
Cũng mừng cho 2 mẹ con ấy
con bé cũng may gặp taxi tốt bụng
http://dantri.com.vn/nhip-song-tre/hai-me-con-len-thi-dh-lac-nhau-gia-dinh-da-doan-tu-751743.htm
Bởi vì em quá tử tế
Chúc mừng sinh nhật thành viên nhà mình
Chúc cả nhà ngủ ngon
chúc cả nhà cuối tuần vui vẻ @};-@};-@};-@};-@};-
mình cũng chuẩn bị thi ielts vào cuối năm, hiện đang tự luyện tại nhà
mình rất cần các tài liệu hỗ trợ skill về speaking và listening, bạn có share tiếp nhé
Nếu được, bạn có thể chép các file vào 1 folder rồi nén chúng lại để tải lên cho dễ và các bạn post về cũng dễ nữa
nếu có audio scripts thì tốt biết mấy bạn :x:x:x:x:x
rất cảm ơn
Mong bạn share nhiều file như vậy nữa nhé...
Á, suri ơi chị nữa nè em...mua xong gửi ngay cho chị theo đường chim bay nhá..nóng hổi vừa thổi vừa ăn mới ngon hehe
Bạn nói chơi à? Làm gì mà có trình độ 1.0 (là chỉ nói được vài từ rất cơ bản á) , level bạn có tệ cũng 2-3.0 à, có panel chấm điểm hết á bạn
Nếu bạn muốn học nhanh để đi ra nước ngoài sao ko đến acet mà học. Nghe nói ở đó dạy rất bài bản, level lên rất nhanh á. Em trai đứa bạn mình sắp đi du học luyện ở đó khen quá trời á..nhưng mà học phí rất mắc...
Tết bọn chị leo núi xa lắc mà cũng mang đồ ăn theo đó, thích gì mang đó, chia nhau mang, ko có nặng lắm đâu vì treo trên xe mà...hơi mệt lúc đầu tí hà...chứ lúc về vô bụng hết rồi...
Đi vui vẻ nhé...dạo này túi bụi quá ko đi đâu được..
Mọi người đi vui vẻ nhé...
Đằng ấy ở tphcm hay hn thế? Nếu ở tphcm thì hôm nào gặp nhé...đằng ấy chắc đi chợ muộn cỡ đằng này...:)