Bài thơ "Ông đồ" là tác phẩm của nhà thơ Vũ Đình Liên, được sáng tác năm 1936, khắc họa hình ảnh một ông đồ buồn bã, cô đơn trong xã hội hiện đại, thể hiện sự tiếc nuối một nét đẹp truyền thống văn hóa dân tộc.
Tác giả: Vũ Đình Liên
Mỗi năm hoa đào nở
Lại thấy ông đồ già
Bày mực Tàu, giấy đỏ
Bên phố đông người qua
Bao nhiêu người thuê viết
Tấm tắc ngợi khen tài:
“Hoa tay thảo những nét
Như phượng múa, rồng bay”
Nhưng mỗi năm mỗi vắng
Người thuê viết nay đâu?
Giấy đỏ buồn không thắm
Mực đọng trong nghiên sầu...
Ông đồ vẫn ngồi đấy
Qua đường không ai hay
Lá vàng rơi trên giấy
Ngoài trời mưa bụi bay
Năm nay đào lại nở
Không thấy ông đồ xưa
Những người muôn năm cũ
Hồn ở đâu bây giờ?
Nội dung: Bài thơ thể hiện nỗi xót xa, cảm thương cho hình ảnh ông đồ – biểu tượng của Nho học, của thú chơi thư pháp ngày Tết – đang dần mai một, bị lãng quên trước dòng chảy của thời đại mới (chữ Tây, chữ Pháp).
Vực dậy sự sống cho ông đồ – hồi sinh nghề viết chữ ngày Tết
Ngày xưa, ông đồ ngồi lặng lẽ nơi góc phố. Nét chữ mưu sinh, nét chữ giữ hồn văn hóa.
Có lúc tưởng chừng nghề viết chữ đã phai theo năm tháng, nhưng Tết về…ông đồ lại trở lại – ngay ngắn, trang trọng, và đầy tự hào.
Ngày nay, ông đồ không chỉ viết chữ, mà còn viết lại ký ức, giữ lại phong vị Tết xưa,và trao gửi điều lành đầu năm qua từng nét bút.
Xuân về, mời bạn dừng chân xin chữ – xin an lành cho cả năm.
Cùng Monparty Giữ hồn Tết Việt bằng nét chữ ông đồ bạn nhé!

