Đời sống VC ko ai ko có mâu thuẫn nhỉ! Nhưng mâu thuẫn của vc e ko lớn,phần nhiều do cách cư xử ,lời nói của c mà e buồn. Những lời nói và hành động của c e có thể liệt vào hàng cấm…nhưng e cứ bị nghe đều đều, sau c xin lỗi và e cũng tha lỗi nhiều lần thành nhàm.
Những lúc như vậy e buồn,ko nói gì thì c e cau có, hờn mát, đi nhậu …mà mỗi khi c e thế thì e được BMC họp nội bộ. BC giảng thuyết có khi hơn 1 giờ đồng hồ, e dạ thưa xin được nói ý kiến của mình hay đính chính gì BMC cũng không để e nói…lại mặc tình phán xét. Em nghĩ những lúc ấy c phải là cầu nối nên khuyên nhủ c nếu 2 đứa có chuyện cũng đừng làm gì phiền BMC, thế mà …có khi c e còn trình tấu thêm mắm thêm muối – nói quá sự thật …vậy là tiêu đời e! E còn nghe ra BC hướng dẫn c e cách dạy vợ…tự đấy c em cũng hung hổ với e hơn có cả bóp cổ, 1 lần lấy gối đập e liên tiếp, còn bảo :”Tôi chỉ thế thôi cô không chịu được thì thôi!” Ngày trước làm sai là chỉ 1,2 ngày là c e xin lỗi và hứa sửa sai, bg thì không hứa, không sửa mà còn...
1 tháng nay là đỉnh điểm, BC e còn xui c viết đơn li hôn…e cho mình hơn nửa tháng suy nghĩ, đến khi e quyết định ký đơn và ra đi thì BC lại ko cho đi…e lại sống chung với lũ.. Mà c e cũng vui lắm! Sáng thì hùng hổ nhiếc móc e trước mặt BMC, hối thúc e kí đơn, đêm thì lấy em làm gối ôm, e không chịu thì lại sừng cố trách móc…nói chung là tí lại li dị, đuổi đi, nặng nhẹ e tí lại muốn ôm e…
E nghĩ c còn thương e, nhưng không tự làm chủ được bản thân…lại thêm BC tác động…BC e khó lắm nhé! Ai trong gia đình cũng phải sợ. BC không cho e đi tập thể dục; không quan hệ bạn bè; đi học, đi làm là về thẳng nhà lo cho gia đình…và e đã làm y như thế ,không dám mở miệng xin đi đâu…vậy có 1 tối chủ nhật làm hết cv trong nhà xong e xin đi mua giầy với nhỏ e ruột ở gần nhà thì mấy ngày sau tỏ ý nghi ngờ muốn c e kiểm tra điện thoại e, còn nói có thể cho người theo dõi e. Ông hỏi e có người nào khác nên muốn chia tay c thì nói 1 tiếng ông giải quyết ngay.(trong khi e chưa hề bảo muốn li hôn, c e đòi chia tay và viết đơn đấy chứ, tụi e là vc mới được 8 tháng)
Ngày trước không dám kể với MR, nhưng giờ còn biết tâm sự với ai khác ngoài mẹ .Cũng mừng là mẹ cũng cảm thông cho e, nhưng BMR tuyệt đối không cho li hôn.
2 ngày nay c nhỏ nhẹ ra chiều thật sự ăn năn lắm rồi, hứa cũng nhiều…nhưng không gì là đảm bảo những chuyện đã qua không lặp lại. A thì cứ 2,3 tuần là xin lỗi, hứa sửa sai đấy thôi…
Em thì ám ảnh những buổi thuyết trình của BC lắm, chắc đây là ám ảnh lớn nhất đời e!BC có những suy nghĩ xấu về e thì giờ gặp nhau cũng chỉ bằng mặc không bằng lòng rồi!
Lên đây xem tâm sự của mọi người e chợt nghĩ hay là tìm cách ra riêng. Khi lấy c e ko hề có tư tưởng này, vì nghĩ: việc nhà c mình làm và không làm gì sai trái đạo đức trách nhiệm thì có gì mà không sống được với nhà c. Giờ không biết suy nghĩ của em còn đúng không!
Giờ em muốn ra riêng để cải thiện mối quan hệ giữa c và gđ c (xa thơm gần… gì mà!). Nhưng những vấn đề sau làm e nghĩ mãi mà chưa dám nói với c:
1. Chồng là con trai 1
2. BMC người làng giáp Hà Nội (c e sinh và sống ở SG)
3. Giờ mà đi thì nhà chỉ còn BMC và e gái c (BMC tầm 60 xuân, e gái thì đi học đi làm nên toàn đêm mới về đến nhà)
4. E đi thì ai ủi đồ dọn nhà cho BMC
5. C e kính trọng BMC lắm lắm ( sao c nỡ xa BMC)
6. BC có cv là kính thưa các hội họp làng xã … nên chắc sĩ diện lắm
7. Khi có baby thì phải làm sao
E trình bày như trên là kính nhờ các anh chị ở ngoài sáng suốt nghĩ giúp e nên làm thế nào ạ. Nếu ra riêng được thì chắc thuê phòng gần cơ quan c tí, c hay trực đêm về trễ mà nhà BMC ở cách 12km + kẹt xe nên vc ít có tg cho nhau ạ!2-4-6 e đi học nay định 3-5-7 đi học nốt chắc 2 vc chỉ thỉnh thoảng ngủ chung giường thoy! Hix còn gì tình cảm. Mà e vừa làm vừa học, vừa cv nhà , nhà lại xa…còn tg,sức lực đâu mà chăm sóc c (c e lúc nào cũng muốn v yêu chiều,chăm sóc c